NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 212

Cô nghiêng đầu sang chỗ khác thì thấy Tiết Diễm phía dưới đang cúi

đầu, chăm chú đọc sách. Thế là Thẩm Tịch chọc chọc vào tay cậu rồi cười
khẽ: "Tôi thấy đại biểu Toán là cậu với thầy dạy Toán là lão Đinh đúng là
"tuyệt phối", khả năng làm người khác giận sôi giỏi y như nhau."

Tiết Diễm liếc nhìn cô một chút nhưng không nói gì.

Thẩm Tịch thấy cậu không để ý tới mình thì chán nản bĩu môi.

Ở nhà thì nói rất nhiều, vừa đến trường lại thành câm một nửa rồi.

Lời cằn nhằn bất tận của lão Đinh thật sự rất chán, vì thế Thẩm Tịch

gục xuống bàn rồi kê một tay bên dưới, tay còn luồn vào ngăn bàn lục lục
lọi lọi.

Sách vở và tài liệu ôn tập của lớp 12 quá nhiều, ngăn bàn vốn không

đựng hết được. Vì thế có người mua một cái thùng to đặt ở giữa bàn để
đựng, hoặc là xây tường sách ở trên bàn. Thế nên ngăn kéo bàn học cuối
cùng lại trống rỗng và thành đồ để trang trí.

Sách của Thẩm Tịch đã chất hết trên bàn rồi, thế nhưng ngăn bàn của

cô cũng không rảnh chút nào. Trong đó thường bị cô để mấy món đồ linh
tinh hoặc đồ ăn vặt, thứ chiếm nhiều nhất cũng là bánh kẹo, kẹo sữa rồi kẹo
que, loại gì cũng có.

Lúc này cô sờ trái sờ phải lại thấy trong bàn nhiều thêm thứ gì đó.

Thẩm Tịch cúi người lấy lấy món đồ lạ lẫm trong ngăn bàn ra.

Một chai sữa tươi? Với một lá thư??

Lá thư hồng phấn đầy ảo tưởng thiếu nữ kia khiến Thẩm Tịch phải

nhanh chóng nhìn lên bục giảng. Lão Đinh trên đó đã chuyển từ thái độ học
tập tới cách thi đại học rồi, có lẽ một lúc nữa thầy sẽ tiếp tục nói tới kế
hoạch tương lai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.