NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 285

Thẩm Tịch ghé vào một bên lan can rồi ngơ ngác nhìn bầu trời màu

xám bạc.

Cô nghiêng đầu nhìn người bên cạnh rồi chậm chạp hỏi: "Tiết Diễm,

có phải tôi ích kỷ lắm không? Biết rõ là nếu mẹ thực sự tìm được một nửa
khác thì sẽ rất hạnh phúc, nhưng trong lòng tôi lại không muốn để mẹ làm
thế."

Tiết Diễm xoa đầu Thẩm Tịch rồi vén lại mấy sợi tóc bên tai cho cô:

"Cậu chỉ yêu mẹ quá thôi, không có ai vĩ đại đến mức bằng lòng chia sẻ tình
yêu."

"Như thế chính là tôi ích kỷ." Thẩm Tịch phồng má, lời nói ra cực kỳ

ảo não.

Tiết Diễm véo má cô: "Ích kỷ thì có sao? Về sau ích kỷ với tôi một

chút."

"Đang nói chuyện tử tế mà!" Thẩm Tịch trách một câu vì bất ngờ bị

cậu chọc cười, nhưng sau đó cảm xúc lại tụt xuống: "Thật ra tôi cũng hy
vọng mẹ vui vẻ. Tôi sẽ không phản đối chuyện này, chỉ là trong lòng vẫn
còn lấn cấn một chút."

Cô xoay người ôm lấy eo Tiết Diễm rồi tựa vào ngực cậu, giọng lại hơi

nghèn nghẹn: "Chỉ thấy khó chịu thôi."

Tiết Diễm vỗ nhẹ lên lưng cô như vỗ về trẻ con khóc hờn lúc ngủ.

Thật lâu về sau, cậu đột nhiên hỏi: "Lạnh không?"

Thẩm Tịch nghĩ gió trên sân thượng khiến cậu lạnh nên ngửa mặt nhìn

lên: "Cũng hơi, nếu không thì chúng ta về nhà nhé?"

Cô nói xong thì lập tức buông lỏng tay đang ôm eo Tiết Diễm ra,

nhưng lại bị cậu giữ chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.