NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 311

Nói thì nói thế, nhưng cô cũng chỉ dọa vậy thôi, điện thoại cũng vẫn

còn đặt nguyên trên tai. Cô nghe kĩ động tĩnh từ đầu bên kia, lại không biết
tiếng hô hấp của mình rơi cả vào tai của đối phương.

Tiết Diễm không nhịn được mà cong khóe miệng: "Cậu bật camera

trước đi, xem có thấy gì không?"

Thẩm Tịch đã xem trò này trên mạng rồi, không biết do cảm giác ưu

việt sinh ra từ đâu mà cô mau chóng đắc ý, cũng quên mình vừa mới nói
muốn cúp điện thoại mà lại cười hì hì trả lời cậu: "Thấy một bé dễ thương."

Tiết Diễm "ừ" một tiếng rồi lại lên giọng ở cuối câu: "Chẳng lẽ không

phải đồ ngốc?"

"..."

Mỗi lần bị chọc tức, Thẩm Tịch đều bật cười vì giận, sau đó bất mãn

lên án: "Sao cậu thích chọc tức tôi thế hả?"

Cô vừa tức vừa phàn nàn: "Cậu chọc tức người như thế, về sau không

lấy được vợ đáng đời!"

Giọng Tiết Diễm mang theo ý cười: "Chẳng lẽ không phải cậu?"

"Không phải cái gì?" Thẩm Tịch chưa kịp phản ứng lại ngay, sau đó

bất giác nhận ra thì mặt chợt đỏ: "Tôi không phải, ai là vợ cậu! Đừng có
chơi lưu manh!"

"Không lấy kết hôn làm mục đích yêu đương đều là chơi lưu manh."

Tiết Diễm mở miệng không chút rung động: "Tôi không chơi lưu manh, cậu
cũng đừng chơi."

"..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.