NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 163

– Cô bé tội nghiệp! Tôi cá là cô bé ấy chờ mong lắm thời khắc được quay

về cơ thể của chính mình. Tôi hi vọng ý tưởng của ngài sẽ hiệu quả, thưa
ngài. Sẽ rất là xấu hổ nếu chúng ta lôi kéo cô bé đi đến tận đây rồi lại không
được gì. Đặc biệt là khi chúng ta đã làm cô bé nuôi hi vọng nhiều như thế
nào. Tôi không thể tưởng tượng được sẽ đau khổ như thế nào khi thấy cơ thể
mình rành rành ngay trước mặt mà không chui vào được. Nếu tôi mà gặp
chuyện như thế, tôi thà trầm mình tự sát trong cái kênh Grand này còn hơn.

Cậu Nimrod nói:
– Faustina khó có thể trầm mình tự sát nếu không có cơ thể.
Ông Groanin nhún vai bảo:
– Ok, vậy thì tôi không biết mình nên làm gì. Có lẽ, trở thành một hồn

ma là việc tồi tệ nhất trong một đời người. Tất cả những gì đã xảy ra, tất cả
những gì sẽ xảy ra, đều xảy ra.

Philippa nhắc:
– Ông Groanin à, chị Faustina đã chết đâu. Đó là lí do tại sao chúng ta

phải mang chị ấy đến Venice. Vì chị ấy chưa chết.

– Hiểu rồi, cô nương. Nhưng nếu cô bé ấy không thể quay lại cơ thể, nó

cũng đâu có khác gì. Ta nói, nó đâu có khác gì việc cô bé đã chết.

Cậu Nimrod nhún vai nói:
– Như thường lệ, anh có một lập luận đúng. Một lập luận rất sắc bén.

Giống như thứ nước hoa anh đang xài.

* * *

Quay lại khách sạn, họ ngạc nhiên khi thấy Finlay đang đợi họ ngoài đại

sảnh. Cậu đứng dậy và mỉm cười có phần bẽn lẽn với họ. Và vì đây là cơ thể
của Finlay, John và Faustina nghĩ tốt nhất nên để cậu giải thích về việc trên
thực tế đang có ba người chen chúc nhau trong đó, và việc chúng đang nóng
lòng muốn tiến hành việc chuyển giao linh hồn của Faustina về lại cơ thể cũ
càng nhanh càng tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.