NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 165

– Chỗ này giống y như một cung điện ấy.
Cậu Nimrod cho biết:
– Thì chính xác nó là vậy. Cung điện một thời thuộc sở hữu của dòng họ

Gravellis, một trong những gia tộc giàu có nhất Venice. Nhắc mới nhớ.
Người đẹp ngủ trong rừng ở trong đây.

Finlay hỏi, giọng ngạc nhiên:
– Người đẹp ngủ trong rừng?
Mở ra một cánh cửa bên ngoài có treo bảng ĐỪNG LÀM PHIỀN, cậu

Nimrod dẫn Finlay vào một căn phòng tối om, nơi họ để cơ thể Faustina trên
giường như thể cô đang ngủ.

Cậu Nimrod giải thích:
– Đó là biệt danh của Faustina ở nơi chúng ta tìm thấy cô bé.
Ngay khi trông thấy Faustina nằm đó – đây là lần đầu tiên cậu thấy rõ

Faustina từ khi gặp gỡ linh hồn cô ở New York – Finlay đã hiểu được lí do
tại sao John thích cô đến thế. Một điều khá xấu hổ cho Faustina, vì cô có thể
đọc được tất cả các suy nghĩ của Finlay. Và cho cả John, người không thích
bị nhắc lại chuyện cậu bị trúng tiếng sét ái tình với Faustina nhanh như thế
nào. Hoặc không thích nghĩ đến việc giờ đây cậu có thể có một địch thủ.

Cậu Nimrod cho biết thêm:
– Nó nằm trong khu hầm mộ ở một ngôi làng tên Malpensa, miền Nam

nước Ý. Có người đã trộm nó khỏi căn hầm chứa ở Bảo tàng sáp Madame
Tussaud, mang đến đó và coi nó như một xác ướp.

Faustina không thể ngăn mình hỏi lại:
– Như một cái gì cơ?
Giọng nói của cô nghe có vẻ quái dị khi phát ra từ miệng Finlay, và nó

làm ông Groanin có phần nổi da gà.

Cười mà như không cười, cậu Nimrod trả lời:
– Các thầy tu ở Malpensa hàng thế kỉ qua đã bảo quản xác chết của cư

dân địa phương. Và đem chúng ra trưng bày. Cháu là vật thu hút khách du
lịch chính của họ đấy, Faustina thân mến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.