NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 167

rớt ly nước mà ông vừa tự rót cho bản thân để bình tĩnh lại sau cú sốc vừa
rồi.

Faustina sửng sốt hỏi:
– Áo của cháu? Chuyện gì xảy ra với quần áo của cháu? Đừng nói là

cháu bị trưng bày ở cái chỗ khủng khiếp đó mà không có mặc quần áo nha.

Cậu Nimrod cho biết:
– Cháu có mặc quần áo ở trong khu hầm mộ. Nhưng Philippa đã giúp

cháu cởi chúng ra và quẳng đi.

Philippa giải thích rõ:
– Quần áo của chị tàn tạ lắm. Vừa bụi bặm, vừa mục nát. Và bốc mùi

nữa. Tụi em không thể để chị mặc đồ như thế. Không phải là trong một
khách sạn như thế này.

– Vậy chị sẽ mặc gì đây?
– Cậu Nimrod và em đã mua cho chị vài bộ đồ ở các cửa hàng Venice.

Em nghĩ hai cậu cháu mua đúng kích cỡ người chị. Chúng treo trong tủ áo
ấy.

Finlay mở tủ áo ra và đưa tay vuốt dọc một dãy quần áo thời trang nhìn có

vẻ đắt giá.

Hiện đã bình tĩnh lại, Faustina nói:
– Chúng đẹp lắm, Philippa. Chị chắc chúng sẽ vừa cả thôi. Cám ơn em.
John vẫn còn cảm thấy được sự mắc cỡ của Faustina, thúc giục:
– Nè, nếu mọi người không phiền, chúng ta có thể bắt tay vào việc được

không? Anh nghĩ, nên để cơ thể Finlay chỉ chứa hai người bọn anh càng
sớm càng tốt. Chị Faustina ở trong đây cũng không được tiện cho lắm. Tội
nghiệp Finlay, hai ngày nay cậu ấy chẳng được tắm tí nào. Cậu ấy không
muốn. Không phải là ngay trước mặt chị Faustina.

Faustina nhăn mặt bảo:
– Vớ vẩn. Chị hơi đâu mà để ý mấy chuyện như thế.
Finlay nói với Faustina:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.