NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 270

John hỏi:
– Chúng ta có thể bay lên cao cỡ nào?
Cậu Nimrod bảo:
– Không cao bằng cơn bão đó, cậu e là vậy. Có lẽ tốt nhất chúng ta nên

quay lại. Tránh bão một chốc thôi. Để đảm bảo an toàn. Nói thật, cậu không
hiểu lắm. Bao nhiêu năm trời bay bằng lốc gió, chưa bao giờ cậu gặp chuyện
như thế này.

Cắn môi do dự khi cột mây to đùng ngày càng dày đặc hơn và tối sầm lại,

cho đến khi nó nhìn giống một con rắn hổ mang khổng lồ đen ngòm, cậu nói
tiếp:

– Bình thường các cơn bão đều rất dễ dự đoán. Ý cậu là, dù sao chúng

cũng chỉ là những luồng không khí nóng xoay theo đường tròn.

Ông Groanin làu bàu:
– Không cần nói với tôi chuyện đó. Đi mà nói với cơn bão kia kìa.
John nói:
– Ông Groanin nói đúng đó cậu. Hình như cơn bão đó giờ đang truy đuổi

chúng ta.

Ông Groanin cằn nhằn:
– Ước gì tôi đi máy bay. Tôi ghét những thứ như thế này. Phản tự nhiên.

Nếu con người có khả năng cưỡi lốc gió, Chúa trời sẽ khiến chúng ta trở
thành nhà tiên tri như Elijah, hay thần linh như Apollo, và rồi ngài sẽ hết
việc để làm.

Đến giờ phút này, cơn bão nhiệt đới đã cách họ khoảng một, hai dặm –

một khoảng cách có thể được coi là khá xa, nếu không phải vì bản thân cơn
bão cao đến ba, bốn dặm. Và cậu Nimrod buộc phải công nhận John đã nói
đúng: cơn bão có vẻ như đang truy đuổi họ. Ngoại trừ việc cậu biết những
cơn bão bình thường không hành xử như vậy.

Trừ khi…
Tăng tốc ngọn lốc gió lên mức tối đa với hi vọng chạy thoát khỏi cột mây

đen hiểm ác, cậu Nimrod cho biết:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.