NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 272

năng lượng tinh thần để điều khiển ngọn lốc gió.

Nhìn chằm chằm vào cơn bão, ông Groanin la lối:
– Lần sau đến Trung Quốc – nếu như có lần sau – thề là tôi sẽ làm theo

lời của bài hát: chầm chậm mà đi thuyền.

Cậu Nimrod reo lên:
– Groanin, anh đúng là một thiên tài. Sao tôi không nghĩ ra chuyện đó

nhỉ? Dĩ nhiên rồi! Đó là cách để chúng ta sản sinh ra nhiều không khí nóng
ở trong ngọn lốc gió này và bay nhanh hơn. Chúng ta có thể hát.

Ông Groanin hét lên như không tin vào tai mình:
– Tôi? Hát? Tôi không thể hát. Tôi nói, tôi không thể hát. Chính xác hát

cái gì mới được?

Cậu Nimrod hét lớn đáp trả:
– Không quan trọng. Hát gì cũng được. Nhưng phải hát như thể mạng

sống của chúng ta phụ thuộc vào nó. Mà tôi e đó cũng là sự thật.

Rồi cậu Nimrod bắt đầu hát bài quốc ca của nước Anh ở âm lượng lớn

nhất có thể và, vì bản thân không biết nên hát cái gì bây giờ, ông Groanin
cũng hát quốc ca Anh.

Nếu là bình thường, John sẽ hát quốc ca Mĩ. Nhưng dĩ nhiên, đây không

phải là cơ thể cậu, nên John quyết định nhường lại lựa chọn quốc ca cho
Finlay, người dĩ nhiên mang quốc tịch Anh. Để sản sinh ra càng nhiều không
khí nóng càng tốt có vẻ đòi hỏi một sự nhất quán trong lời ca của họ, cho
nên, gạt qua một bên suy nghĩ chính trị của cậu về vua và nữ hoàng, Finlay
nghĩ tốt nhất nên hát cùng với cậu Nimrod và ông Groanin.

“Chúa cứu rỗi Nữ hoàng nhân từ của chúng ta, Nữ hoàng cao quý sống lâu

trăm tuổi của chúng ta, Chúa cứu rỗi Nữ hoàng!

Gửi đến bà chiến thắng,

Hạnh phúc và Huy hoàng,

Để dẫn dắt chúng ta mãi mãi; Chúa cứu rỗi Nữ hoàng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.