NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 285

Vừa nói, cậu Nimrod vừa quăng cái hộp nhỏ xíu đựng cái chìa khóa

xương cho Finlay. Cậu chụp lấy nó và nhét vào túi áo.

– Hai đứa có thể sẽ cần cái chìa khóa này để quay lại đây.
Finlay/John phản đối:
– Sao tụi cháu phải chờ bên ngoài?
Để trấn an ông Groanin, cậu Nimrod nhanh chóng nói thêm:
– Dĩ nhiên sẽ không có chuyện gì xảy ra. Chỉ có kẻ ngốc mới mơ tưởng

đến việc đánh bại một djinn trong một cuộc đối đầu.

Ông Groanin cằn nhằn:
– Vậy tại sao ngài lại muốn tôi đi theo chứ, thưa ngài?
Cậu Nimrod cười bảo:
– Anh là quản gia của tôi mà. Một quý ông Anh quốc không bao giờ đi

đâu mà thiếu mặt quản gia.

– Nếu ngài nói thế, thưa ngài.
Cậu Nimrod giục:
– Đừng đứng đó than thở mãi thế, anh Groanin. Xuống đây đi.
– Tốt thôi, thưa ngài. Nếu đó là điều ngài muốn.
Ông Groanin trèo qua rào ngăn cách và trượt xuống theo một vách hố.

Ông tiếp đất dưới lòng hố bằng mông, nhưng đứng dậy mà không phàn nàn
gì và cố gắng phủi đi lớp bụi đất bám đầy trên người.

Liếc nhìn lối đi tối om trước mặt, ông hỏi:
– Tôi dẫn đường nhé, thưa ngài?
Cậu Nimrod lắc đầu:
– Không, anh Groanin, tốt nhất nên để tôi đi trước. Chỉ để đề phòng.
Finlay/John đứng nhìn hai người bạn đồng hành của chúng tiến sâu vào

lối đi bí mật, cho đến khi cánh cửa đó đóng sập lại sau lưng họ. Rồi chúng
nán lại đó trong vài phút nữa.

Finlay hỏi John:
– Cậu thật sự muốn quay lại khách sạn hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.