NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 302

biển tạt vào ấy?

Marco cho biết:
– Ta nghĩ là không. Vào cuối thế kỉ thứ 13, khi ta còn sống, châu Âu đầy

ắp những ẩn sĩ. Vài người trong đó suốt ngày đứng ngoài trời. Những người
khác thì ngồi trên một cây cột. Cũng không ít người chọn cách tự nhốt mình
trong một nhà giam. Khá điên khùng, gần như tất cả. Ta nghĩ họ đều thích
một chút gió, một chút mưa. Để tự khảo nghiệm bản thân.

Một cơn gió vỗ vào mặt họ với những giọt mưa lạnh như băng, như thể

linh hồn của Thánh Laserian đang cố nhắc nhở họ về khoảng thời gian khổ
hạnh của ông. Bầy ngỗng trời làm tổ trên nóc hang kêu gào ầm ĩ như một
chiếc taxi New York, cảnh báo họ biết điều mà giữ khoảng cách với nó.

Chạm tay vào một số chữ viết cổ đại trên vách hang, Philippa lẩm bẩm:
– Không biết đây là ngôn ngữ gì nhỉ?
Marco nói:
– Ta không biết. Nhưng ta dám nói những dòng chữ này được viết ở đây

từ trước khi Thánh Laserian đến trú ngụ.

Ngừng lại trong giây lát, ông hỏi:
– Bene

[37]

. Cháu nghĩ chúng ta nên làm gì bây giờ?

Rút một cái xẻng ra khỏi ống tay áo khoác, Philippa nói ngắn gọn:
– Đào.
Marco hỏi:
– Cháu lấy cái này ở đâu ra thế?
Philippa thú nhận:
– Cháu mượn tạm nó từ vườn của các thầy tu.
Rồi quỳ xuống đất, cô bắt đầu đào bới.
Nửa tiếng trôi qua. Và rồi một tiếng. Philippa tìm thấy một đồng xu cổ,

một cái nút áo, và một mảnh sắt rỉ nhìn như thể nó từng thuộc về một cái
hàng rào sắt. Nhưng không có dấu hiệu gì của một cái vỏ, hay một tấm kim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.