NGÂY THƠ VÀ PHÓNG ĐÃNG - Trang 145

Anh muốn em thấu hiểu những gì anh dành cho em, Megan. Đó không

phải là hôn nhân.

Chỉ với vài lời ấy anh đã kéo cô vào con dường dẫn dắt đến một cuộc

sống mà chỉ đem lại đau đớn cho con tim mà thôi. Cô nhìn xuống, anh vẫn
đang cắm cúi trên tay cô. Tất cả những gì cô có thể làm là đừng để những
ngón tay của bàn tay lành lặn còn lại luồn vào những lọn tóc xoăn dày, đen
nhánh của anh. Bởi điều đó sẽ khiến đẩy cô vào vòng tay anh và vào
giường anh. Meg ngọ nguậy trên ghế. Cô chỉ thực sự cảm nhận được cuộc
sống khi tận hưởng sự vuốt ve từ những ngón tay Gianni và những nụ hôn
hạnh phúc của anh, nhưng cô không bao giờ dám đẩy mình vào nỗi đau
đớn, khổ sở khi phải chứng kiến anh cưới một phụ nữ khác. Cô không thể
để con tim mình tổn thương thêm một lần nữa vì để mất anh.

“Anh đã cầm máu rồi. Em cảm thấy thế nào, em yêu?

“Khá hơn nhiều, cám ơn.”

Trong lúc khiếp sợ, Meg nhận ra mình đang mỉm cười. Cô đã sợ đến

phát khiếp nhưng Gianni đã xoay xở được làm cô thấy khá hơn. Những kỹ
năng đầy sức quyến rũ của anh thật khó cưỡng. Cô biết anh có thể cuốn cô
đi trên đôi cánh khát khao, và nâng cô lên những đỉnh cao ngất trời. Cô và
anh cùng chia sẻ điều gì đó hơn cả những khao khát và nhũng cảm xúc
nóng bỏng. Đó là sự hoà hợp của hai tâm hồn... nhưng là người lúc nào
cũng nhạy cảm và thực tế, Gianni sợ phải trao hết con tim cho cô. Cô biết
anh sẽ không bao giờ để bản thân lầm đường lạc lối.

Meg theo dõi khi Gianni băng bó xong vết thương ở tay cô. Một phần

trong cô cầu nguyện cho anh đi ngay tắp lự, nhưng những phần khác vô
cùng khao khát anh ở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.