NGÂY THƠ VÀ PHÓNG ĐÃNG - Trang 181

Ngay lập tức niềm kiêu hãnh của dòng họ Bellini quay về. Gianni

rướn thẳng người lên và nhìn cô bằng đôi mắt hai mí tuyệt đẹp. Meg hít
thật sâu, hầu như nín thở. Cô đã trải qua bao nhiêu giờ sợ hãi cơn thịnh nộ
của Gianni, nghĩ cách phòng thủ và lặp đi lặp lại những điều cô sẽ phải nói.
Giờ đây, thời khắc để nói đã đến, cô cảm thấy bình tâm lạ thường. Tưởng
tượng ra khả năng anh có thể nổi cơn tam bành phần nào giúp cô chuẩn bị
tình huống xấu nhất, khiến cô thêm tự tin rằng mình có thể đối mặt. Rốt
cuộc thì hình ảnh Gianni giận dữ chẳng làm cô sợ như người đàn ông đang
đứng trước mặt cô lúc này, cố che đậy cảm giác hồ nghi một cách bất lực.

“Anh không biết là tất cả của cải, tài sản của anh chẳng có ý nghĩa gì

với em sao, Gianni? Vậy thì em sẽ nói nhé.” Lòng bàn tay ướt nhẹp mồ hôi,
Meg siết chặt hai nắm đấm. Gianni liếc nhanh đôi tay rồi dừng lại trên
gương mặt cô. Vẻ hoài nghi của anh khiến các sợi dây thần kinh của Meg
như đông cứng lại. Đây là người đàn ông cô biết - ương ngạnh và cả quyết -
một con sói đơn độc không hơn không kém. Và cần nhấn mạnh từ đơn độc,
cô bồn chồn nghĩ.

“Thực ra, Gianni... Em rất thích làm việc ở Castelfino, quyết định ra đi

là một việc không dễ chút nào, rất khó là đằng khác, em không biết làm thế
nào mà em tồn tại được nữa.” Meg hít một hơi thật sâu, thu hết can đảm để
tuôn ra sự thật kinh khủng, bàn tay lại sờ lên eo một cách máy móc, như
nhắc cô nhớ đến trách nhiệm mới của mình. “Em sẽ dẹp bỏ niềm kiêu hãnh
của mình để tìm lại công việc. Nhưng bây giờ có một điều khiến em không
thể làm được, Gianni.”

Anh nhìn cô không chớp mắt đên độ máu trong mạch của cô chạy loạn

lên và dồn ào ạt lên não.

“Đừng nói gì cả, anh biết ý em định nói mà. Em yêu anh. Nhưng anh

liên lục khẳng định với em và với chính anh rằng anh không muốn ràng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.