NGÂY THƠ VÀ PHÓNG ĐÃNG - Trang 21

ông rất thực tế. Ông nói về việc một ngày nào đó bộ sưu tập cây cỏ của
mình sẽ được trưng bày cho công chúng nhìn ngắm, nó sẽ thu hút khách du
lịch trong khu vực đến tham quan. Tôi chắc là ông sẽ tiếp tục tất cả những
công việc có ích khác của ông ấy, thưa ông,” cô nói thêm và nhẹ nhõm khi
thấy những lời vô tư của cô dường như gây được ấn tượng đối với anh.
“Bất cứ người đàn ông nào cũng tự hào khi để lại một gia sản như vậy cả.
Tin tôi đi, tôi biết rõ mà.”

Thái độ anh trở nên khó ưa, “Làm sao cô biết được? Chắc vì cô có một

đống bằng cấp?” Anh giễu cợt, rõ ràng là không mấy ấn tượng gì với những
điều cô nói.

“Không, tôi có thể khẳng định vì ba tôi cũng giống như vậy,” Meg

đáp, giọng đều đều. “ Khi cha tôi bệnh trầm trọng, ông gần như lo lắng suốt
về chuyện ông để lại được gì, ông không thể yên lòng. Ông ghét bản thân
mình. Cha anh cũng vậy, một người tử tế thưa ông. Ông ấy xứng đáng được
tôn Ihờ. Tôi làm việc gần gũi với ông ấy về những dự án ở đây. Ông ấy háo
hức được thực hiện khao khát đó, Tôi thật sự nghĩ rằng Ông phạm sai lầm
khi hủy bỏ nó lúc này.”

Gianni trừng trừng ngó Meg một lúc lâu. Rổi khóc miệng anh chậm

rãi nhếch lên, trưng ra nụ cười mê hồn đã ám ảnh cô trong những giấc mơ
kể từ lần gặp gỡ đầu tiên. Anh bước tới một bước, và đưa tay ra. “Cho phép
tôi chúc mừng cô, cô...?”

“Imsey. Megan Imsey.”

Một hơi ấm tuyệt vời lan sang những ngón tay Gianni khi anh cầm lấy

tay cô. Sức nóng ấy hiện rõ qua màu của đôi gò má cô. “Khá lắm, cô Imsey.
Tôi thực sự ngạc nhiên, điều này chưa bao giờ xảy ra đối với tôi cả!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.