NGÂY THƠ VÀ PHÓNG ĐÃNG - Trang 28

nghi ngờ. anh đi vòng quanh bàn ăn, quan sát từ mọi góc nhìn bữa ăn khác
thường. Có nửa tá bánh sừng trâu, nhiều loại rau trộn và một đĩa thủy tinh
đựng cái gì có màu sắc khá dịu ngọt.

“Món này giống món tráng miệng của Anh. Từ ngày rời trường học

tôi không còn nhìn thấy nó nữa. Món này ở đâu ra vậy?”

“Cô quản lý hoa viên gợi ý thay đổi thực đơn cho ông đấy.”

Gianni thôi đi qua đi lại. Nhíu mày, anh xua xua ngón tay. “Ban nãy

tôi đã định hỏi anh. Tôi không biết là chúng ta có quản lý hoa viên,” anh
nói chậm rãi, phân vân không rõ mình biết chuyện này không nữa. Cô gái
nọ đã tự vào nhà anh, biến thành con chim cu gáy ngay khi anh vừa quay
lưng đi.

“Cô Imsey vừa mới đến đây, thưa ông.”

“À,... là cô ta.” Gianni thều thào nói bằng giọng của người đàn ông có

cả triệu nhân viên, bọn họ chỉ biết quấy nhiễu thôi. “Thôi, không sao cả. Cô
la sẽ chẳng ở đây lâu được. Tôi thích những kỹ năng thực tiễn hơn là cái
mớ bằng cấp. Những kẻ chỉ biết học hành, chả biết gì về cuộc sống luôn sợ
làm việc cật lực.” Anh có những ý nghĩ khá tự tin, nhưng nét mặt của
Rodolfo lập tức làm anh lại ngờ vực. “Ê, đừng nói là gương mặt, cặp giò,
nụ cười của cô ta, suối tóc đó hay đôi mắt xanh trông như trẻ thơ ấy làm
anh mụ mẫm nha.”

Giọng điệu Gianni yếu ớt đi bởi nhận thức tội lỗi. So áo khoác cho

ngay ngắn lại như một anh luật sư bảo vệ trước toà, anh nhanh chóng quay
về hàng ngũ của tổ tiên mình. Không ai trong đám nhân viên được phép
làm loạn nơi này. Bất kể cô ta xinh đẹp và quyến rũ thế nào đi nữa. “Hay...
có gì hơn thế cũng không được.” Anh quả quyết. “Cô gái đó chỉ có thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.