NGÂY THƠ VÀ PHÓNG ĐÃNG - Trang 54

Meg đã nghĩ rằng mình sẽ căng thẳng. Nay nghe giọng nói trầm ấm và

êm dịu của Gianni, tình trạng căng thẳng càng thêm trầm trọng, cô như chết
đứng.

Cô thư ký mở cửa và làm một hành động kỳ quặc là thả cuộn thảm cao

su vào trong, Meg chẳng hiểu ra sao. Cuộn thảm tở ra, rộng khoảng 45
centimet, bảo vệ sàn gỗ bóng như gương trong phòng làm việc của Gianni.

Meg chỉ muốn phá vỡ bầu không khí thử thách đầy căng thẳng.

“Không có thảm đỏ cho tôi à?” Cô bứt rứt cười hỏi.

“Không, chỉ có thảm bảo vệ thôi,” cô thư ký nạt lại, xua cô vào.

Meg tiến vào trong. Gianni đang ngồi sau bàn làm việc to lớn của

mình đặt ở đầu bên kia căn phòng, lưng quay ra cửa sổ, đầu cúi xuống
chăm chú với công việc, dáng vẻ hết sức nghiêm nghị. Meg không biết phải
làm gì. Cô nhìn lại lối vào, đúng lúc đó cánh cửa đóng sập, cắt đứt hy vọng
trốn thoát của cô.

Meg tiến tới trước, rồi dừng bước ở một khoảng cách lịch sự ngay

trước vạch màu bạc trên “con đường cao su”. Cô đan chặt hai bàn tay vào
nhau trong tâm trạng đầy tội lỗi và chờ đợi, cảm giác những sợi thần kinh
của mình bị buộc một đầu vào ngòi bút của Gianni, tay anh di chuyển càng
xa trên tờ giấy thì chúng càng căng ra.

Mà anh thì đang viết một câu dài kinh khủng.

Bên ngoài, đàn chim én chao liệng và kêu inh ỏi. Luồng nắng xuyên

qua sàn nhà sáng như gương đầy ắp những hạt bụi li ti. Nóng nực tăng lên,
thân nhiệt Meg cũng tăng. Bên ngoài, tiếng chó sủa đâu đó trong làng vọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.