NGÂY THƠ VÀ PHÓNG ĐÃNG - Trang 75

“Anh muốn boa bao nhiêu đây?” Meg tinh nghịch hỏi, vẫn còn ngồi

trên ghế, tay khoanh trước ngực.

“Tôi sẽ cho cô trả góp nhé.”

Trước gương mặt cảnh giác của Gianni, tim Meg gần như ngừng đập.

Gianni nắm lấy tay cô, đặt lên một nụ hôn, Meg hoàn toàn ú ớ, không nói
được lời nào. Nếu anh không nhảy ngay vào xe phóng đi, chắc cô sẽ lập tức
tự ngã vào vòng tay của anh mất. Nghẹt thở vì sững sờ, cô đứng trên lề
đường, mắt vẫn còn mở trân trối một hồi lâu sau khi chiếc Perrari tới góc
đường và biến mất. Một buổi chiều nghỉ làm để đi mua sắm ở một trong
những cửa hiệu ăn chơi nhất thế giới đã là chuyện khó tin. Được Gianni
hôn lên tay như anh đã làm ở Chelsea là chuyện chỉ có trong mơ mà cô
chưa bao giờ dám tưởng tượng nữa. Cô cảm thấy như cao thêm vài
centimet, thậm chí bắt dầu thấy háo hức khám phá thế giới mua sắm.

Người đàn ông này thật là kỳ diệu.

Meg thường coi việc mua sắm như là nỗi thống khổ trong đời mình.

Hôm nay thì khác. Hôm nay cô được Gianni chỉ thị mua thứ gì tùy thích, và
anh là người trả tiền. Thường ngày, cô chen lấn, cắm mặt xuống đất và đi
hối hả. Hôm nay, cô thong thả bước, tận hưởng một buổi chiều đẹp trời
trong nắng hanh vàng. Cái chạm của đôi môi anh vẫn còn rộn rã trên ngón
tay cô. Chỉ có một bóng mây bé xíu đang treo lơ lửng trên tầm nhận thức
của cô. Đó là ý nghĩ về những điều có thể khiến cô lúng túng đang chờ sẵn
cô trong những cửa hiệu xinh đẹp mà cô sắp ghé vào.

Mất một hồi thu hết can đảm, Meg mới đặt tay lên cánh cửa của shop

đầu tiên trên danh sách. Sau đó, những chuyện gì xảy ra cô không nhớ rõ và
cũng không kịp hoàn hồn. Cánh cửa vội vàng mở toang ra một bên nhưng
một giọng nói từ trong cửa hiệu đon đả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.