NGÀY XƯA CÓ MỘT CON BÒ... - Trang 37


37

lòng với cái Tốt, chúng ta sẽ không bao giờ đạt đến sự Vĩ Đại. Somerset
Maugham, một nhà văn người Anh, đã từng cho rằng: “Ở đời có cái khôi hài là
nếu bạn nhất định chỉ chọn cái tốt nhất, thì rất nhiều khả năng bạn sẽ được như
ý”. Điều ngược lại cũng đúng. Nếu bạn quyết định sống một cuộc đời trung bình
hay tầm thường, bạn cũng sẽ đạt được như vậy.

Trong khi một số người sống ngày này qua tháng nọ mà không hề biết rằng

trên lưng mình gắn chặt những con bò đó nhưng lại tiếp tục chăm sóc và nuôi
dưỡng chúng. Vì sao ư? Vì chúng mang lại cho họ khu vực an toàn mà trong đó,
thật không may, sự tầm thường lại rất được hoan nghênh. Cho nên họ sẵn lòng
nuôi dương đàn bò của mình vì điều đó cho phép họ giũ bỏ trách nhiệm đối với
thành công của chính bản thân và đổ thừa cho số phận không may do một nơi nào
khác. Họ có thể biện bạch cho mọi vấn đề, ở mọi nơi và mọi ngày trong tuần.

Nếu thình lình chúng ta chẳng tìm được lời biện bạch hay phân trần nào

cho sự tầm thường của mình, chúng ta chỉ còn hai lựa chọn: Thừa nhận 100 phần
trăm trách nhiệm về phần mình và bắt đầu thay đổi (thành công!), hoặc thừa nhận
rằng chúng ta không thể điều khiển được cuộc đời mình và bỏ cuộc (thất bại!).
Con đường để đi tiếp thế nào đã rõ.

Rủi thay, những con bò lại đưa ra một lựa chọn thứ ba, mà ảnh hưởng của

nó lại có sức tàn phá to lớn hơn sức tàn phá của thất bại: đó là sự tầm thường. Nó
biến chúng ta thành những người có quyết tâm cao nhưng lại là nạn nhân của số
phận nghiệt ngã. Chúng ta muốn trở nên vĩ đại, nhưng lại không thể. Chúng ta
muốn đạt được những thành tựu to lớn nhưng cũng không thể. Vì chúng ta không
có khả năng đột phá, tài năng, hay may mắn; cho nên chúng ta phải bằng lòng với
bất cứ thứ gì mà mình có thể đạt được.

Lựa chọn thứ ba này - sự tầm thường - còn tệ hơn sự thất bại hoàn toàn.

Chìm sâu tận đáy của sự thất bại khiến bạn phải nhìn lại các hoàn cảnh của mình
và xem xét lại các lựa chọn. Khi bạn đã xuống đến đáy và nhận ra rằng mình đang
ở dưới đáy của vực thẳm cuộc đời, bạn chỉ còn một cách duy nhất: leo lên. Đau
khổ cùng cực, thất bại não nề, hay sự suy sụp trầm trọng tạo nên những tình huống
hoặc-sống-hoặc-chết buộc chúng ta phải hành động. Nhưng sự tầm thường thì
không. Mối nguy hiểm lớn nhất của sự tầm thường là chúng ta vẫn còn chịu được
tình trạng đó. Chúng ta có thể sống trong sự lưng chừng và thích nghi với nó.

Tôi muốn chia sẻ với bạn một câu chuyện tôi đã được nghe trước đây, minh

hoạ rất tốt quan điểm này.

Một người nọ đến thăm một nông dân già từng là một thợ săn có tiếng. Khi

đến nông trại người khách nhìn thấy một trong những con chó săn của người nông
dân đang nằm dài ngoài hiên nhà. Con chó có vẻ rất bức bối. Dường như nó đang
khó chịu với chuyện gì đó, vì nó cứ sủa và rên rỉ không thôi. Sau vài phút nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.