NGÀY XƯA CÓ MỘT CON BÒ... - Trang 62


62

Từ khi còn nhỏ, mặc dù Handel không nhận được lời động viên nào trong

lĩnh vực âm nhạc, ông ấy đã là một thần đồng âm nhạc. Được 12 tuổi, ông là tay
chơi organ phụ nhà thờ lớn ở quê ông. Trước năm 21 tuổi, ông đã sáng tác 2 vở
oprea nổi tiếng khắp thế giới vào năm 40 tuổi.

Và rồi hoàn cảnh bắt đầu thay đổi. Nhiều lần ông đứng trên bờ vực phá

sản, và cứ như thể chuyện đó còn chưa đủ lâm ly, một cơn đột quị khiến ông bị
liệt cánh tay phải và mất khả năng sử dụng hết bốn ngón tay. Bạn có thể tưởng
tượng được điều đó ảnh hưởng như thế nào đến tương lai sự nghiệp của một nghệ
sĩ dương cầm như ông ấy? Mặc dù đã hồi phục, ông chán nản và mệt mỏi với nợ
nần và quyết định buông xuôi, ông rút lui và săn sàng đối mặt với cuộc sống khốn
cùng.

Qua tất cả những điều đó, bạn có thể nói rằng bất kể có phải là kết quả của

số phận bi thảm hay là hậu quả của những việc mà ông đã làm, Handel đã gom
góp nên một đàn bò và chính đàn bò này đã khiến ông cảm thấy kiệt quệ và trở
nên bất lực.

Tuy nhiên, ngay tại vực sâu nhất của cuộc sống, ông đã có một cơ hội phổ

nhạc cho lời của một vở nhạc kịch dựa vào cuộc đời của Chúa Ki-tô. Ông có thể
nói “Tôi đã hết thời rồi,” “Chuyện này thì có ích gì?” hay viện bất cứ lý do thông
thường nào để tránh né đề nghị đó. Nhưng ông đã quyết định không cho phép
nghịch cảnh chi phối cuộc đòi mình thêm nữa. Nói cách khác, ông quyết định giết
những con bò đã làm cho ông dễ dàng chấp nhận tình cảnh nghèo nàn của mình.

Với bầu nhiệt huyết mới lấy lại, ông lại bắt tay vào việc. Một tháng sau,

ông đã hoàn thành bản thảo dài 260 trang, và đặt tên là The Messiah.

Sau đó, ông cố kể rằng trong lúc đang viết “The Hallelujah Chorus”, ông

có cảm giác như mình đã nhìn thấy “Chúa trên ngai vàng với các thiên thần của
Ngài vây quanh”.

Bài học ở đây khá đơn giản: trong cuộc đời bạn có thể trở thành nạn nhân

của nghịch cảnh, bạn có thể chịu đựng nó hoặc bạn bất chấp nó và thành công.
Do bạn tự quyết định mà thôi.

Chiến Thắng Thật Sự Sau Truyền Thuyết 1 Dặm 4 Phút

Bây giờ, chúng ta hãy cùng xem xét các giới hạn thể chất. Trong những

buổi thảo luận chuyên đề và hội thảo, tôi thường kể lại câu chuyện dưới đây:

Trong nhiều thập kỷ tranh giải Olympic, không vận động viên điền kinh

nào có thể chạy hết 1 dặm trong 4 phút. Thực ra thì năm 1903, Harry Anđrews,
một huấn luyện viên Olympic người Anh đã tuyên bố kỷ lục 4 phút 12 giây 75
không thể nào bị phá vỡ. Và ông có lý do để cảm thấy điều đó là chắc chắn. Kỷ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.