NGHỀ BUÔN MỒ HÔI NƯỚC MẮT NỤ CƯỜI - Trang 43

- Sáu ngôi nhà của tôi, bốn cái xây dựng theo kiểu khách sạn mini, hai

cái kia có thể làm trụ sở của các hãng, các công ty, giá hàng mấy nghìn cây
vàng. Vậy mà chỉ sau vài lời của ông, không ai dám mua nữa.

Nhà ngoại cảm ngồi im một lúc lâu cố nhớ lại vị trí những ngôi nhà ông

vừa đi xem gần đây. Trong một cõi mơ hồ, tăm tối và bí hiểm nào đấy, ông
thấy hiện lên những hình người, những bộ xương, những cái thây – Ông gãi
đầu.

- Tôi nhớ rồi. Quả đúng những ngôi nhà ấy có những bộ hài cốt.

- Hài cốt – Người chết mỗi ngày một đông hơn. Những bộ xương mục ấy

thì việc gì đến ông. Bao kẻ suốt đời sống trên xương máu của người khác
mà có sao đâu, chỉ thấy họ ngày ngày béo mập ra, giàu ú lên.

- Vâng. Nhưng đấy là một vấn đề khác. Còn chuyện tôi nhìn thấy những

bộ xương trong những căn nhà của chị là một vấn đề khác hẳn, một khoa
học khác.

- Ông không thể nói khác cái điều ông biết à? Ông cần bao nhiêu? Mấy

chục cây? Tôi sẵn sàng chi.

- Một nhà khoa học nói dối là tự giết mình. Vàng không thể đổi được

cuộc sống.

Nàng giận dỗi ra về. Ra đến cửa nàng còn quay lại nhìn nhà ngoại cảm

lần nữa, bằng ánh mắt căm hờn.

Về nhà, nàng gọi điện thoại cho chàng – Anh đến ngay. Em có việc rất

cần.

Nàng đứng sẵn ở cổng đợi chàng rồi cầm tay dắt chàng lên lầu. Tay nàng

run run. Mặt nàng tái nhợt. Chàng linh cảm điều gì đó thật hệ trọng.

- Em bị đổ bể hết rồi. Cái tay ngoại cảm chết toi ấy nói rằng trong cả sáu

ngôi nhà của em đang rao bán đều có những bộ hài cốt. Em đến tận nhà gặp
hắn nhưng hắn không chịu lay chuyển.

Sau một lúc lâu im lặng chàng thở dài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.