NGHỀ BUÔN MỒ HÔI NƯỚC MẮT NỤ CƯỜI - Trang 91

Ký Châu dằn mạnh chai rượu xuống bàn:

- Đứa nào muốn chết, ta xin chiều. Đi ra đằng sau.

Hai người kéo nhau ra phía sau chái nhà. Đám khách nhậu bỏ dở bàn

rượu, đi ra xem cuộc đấu. Ký Châu ra đòn liên tục, còn ông Ké thì vừa
tránh, vừa đỡ, vừa đi giật lùi. Ký Châu dồn ông già vào sát chân tường. Tôi
lo đến thót tim lại, chưa biết can bằng cách nào thì Ký Châu đã hét to một
tiếng, bay người lên đá. Loáng một cái đã thấy ông Ké bước ra đứng trước
mặt tôi, còn Ký Châu thì ngã úp mặt xuống đất, máu đang trào ra sủi bọt ở
mũi và miệng hắn. Cú đá trượt của Ký Châu làm bức tường thủng một lỗ
như cái đấu và chân hắn kẹt luôn ở đấy. Trong khi hắn đổ úp xuống vừa gặp
cú đấm của ông Ké thoi lên. Rất may là ông Ké còn biết nghĩ đến vợ con
hắn, thoi rất nhẹ nhàng.

Chính ông Ké kéo chân Ký Châu ra khỏi tường. Hắn quỳ xuống, lạy

đúng tư thế con nhà võ. Hắn muốn nói câu gì đó nhưng không nói được, chỉ
thấy môi hắn mấp máy và máu trong miệng hắn cứ ộc ra.

- Ta tha tội chết – Ông Ké nói với Ký Châu – Ngươi bị mất tiếng rồi.

Nhớ phải thuốc men cẩn thận, nếu không sẽ bị cấm khẩu hẳn.

III. Chiều tà yên tĩnh

Sáng hôm sau, trước khi chúng tôi về Hà Nội, Ký Châu làm lễ cống nạp.

Trước sự chứng kiến của các bưởng, hắn quỳ trước mặt ông Ké, hai tay

giơ quá đầu, dâng một cái đĩa sứ cổ cùng rất nhiều các khong vàng (khâu là
một chỉ, khong là một cây). Ông Ké nhón lấy một khong. Ký Châu vẫn cúi
mặt, dâng cái đĩa như thế mãi cho tới lúc ông Ké cầm tay hắn, nâng hắn
dậy. Nghi thức này đơn giản nhưng vừa là sự cống nạp, thuần phục vừa là
sự thoái vị của Ký Châu.

Trên đường về, anh lái xe phàn nàn ông Ké.

- Bác lấy ít quá, chẳng bõ công. Lẽ ra phải bưng cả đĩa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.