NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 395

nhõm. Rốt cuộc có thể về rồi, phố này thật sự chỉ có hơn 1000 mét thôi sao?
Sao cô cảm thấy đi hết một giờ lâu như vậy?

.

.

.

Trở lại kí túc xá, lúc chia tay ở cầu thang tầng bốn, Vương Thiến Thiến

và Hướng Nghiên đều rất ăn ý lần lượt trao đổi đồ trong tay đối phương.

Thứ Vương Thiến Thiến tặng Hướng Nghiên, là nước hoa.

Thứ Hướng Nghiên đưa cho Vương Thiến Thiến, là chìa khóa nhà của

chị ấy. Chiếc chìa khóa Vương Thiến Thiến sớm trả lại cho chị ấy vào hôm
sau ngày sinh nhật, được chị ấy gói vào trong một chiếc hộp xinh đẹp, lại
đến trong tay Vương Thiến Thiến. Mà lúc này đây, Vương Thiến Thiến
không cần phải trả lại.

Sau khi tắt đèn, Vương Thiến Thiến ở trên giường đầu tiên là nhìn chiếc

chìa khóa Hướng Nghiên tặng cười ngô nghê, sau đó lại lấy quả táo đặt ở
trên gối lúc giữa trưa kia ôm ngủ thẳng đến chiều ngày hôm sau. Trong giấc
mơ đều là nụ cười xinh đẹp của Hướng Nghiên lúc nhận lấy hoa của cô.

Ngày hôm sau vừa mới mở mắt, Vương Thiến Thiến liền tìm kiếm bóng

dáng của quả táo kia, nhưng mà tìm trái tìm phải, ngay cả chăn cũng xốc
lên, làm sao cũng không tìm được. Muốn hỏi những người khác có nhìn
thấy quả táo của cô hay không, nhưng trong phòng ngủ không còn một ai.
Rốt cuộc đành phải nhảy xuống giường lục tung khắp nơi tìm kiếm. Cuối
cùng phát hiện xác của một quả táo trong thùng rác.

Vương Thiến Thiến lập tức trợn tròn mắt, giấy gói trong suốt từng bao

quanh bên ngoài quả táo, hiện giờ đã trở thành giấy bọc xác; quả táo từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.