NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 616

Trịnh Triết cúi thấp đầu, do dự nói, “Sư phụ……… hình như, em thích

chị……..”

Vương Thiến Thiến nghe xong vô cùng kinh ngạc, cô tự hỏi không làm

ra hành động thân thiết gì, cũng không nói lời mập mờ gì với Trịnh Triết,
sao lại có thể thích? Nhưng suy nghĩ lại một chút, dường như người trẻ tuổi
bây giờ đối với giới tính mà nói, xem ra không quan trọng như trước đây.
Nhưng mà, Vương Thiến Thiến không có cách nào đáp lại Trịnh Triết cái
gì, nhưng cũng không từ chối ngay, mà lại hỏi lại: “Em thích chị cái gì?”

Trịnh Triết không suy nghĩ thêm, đã thốt ra: “Thích chị làm việc giỏi

giang, con người cũng chín chắn, ở bên cạnh chị rất an tâm……”

Vương Thiến Thiến lại hỏi: “Nếu chị là một người không có chí tiến thủ,

cả ngày chỉ biết sống phóng túng lại ấu trĩ đến buồn cười, em còn có thể
thích không? “

“…………”

Vương Thiến Thiến khẽ cười: “Em thích chính là chị của hiện tại.”

Trịnh Triết ngẩn ra, khẽ lắc đầu nói: “Em không rõ……..”

Vương Thiến Thiến đi qua vỗ vỗ bả vai của Trịnh Triết, “Mau vào nhà

đi.” Sau đó xoay người không quay đầu lại nữa. Khoảnh khắc kia, suy nghĩ
trong lòng cô chính là : Hướng Nghiên cũng là thích mình của khi đó.

.

.

.

Một trận mưa đi qua, hoa đinh hương của cả thành phố đều nở. Đi giữa

buổi sáng tràn đầy hương hoa như vậy, nhìn thấy những đóa hoa hồng nhạt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.