NGHE MÙI KẾT THÚC - Trang 130

những năm đầu cuộc hôn nhân của chúng tôi. Cha nào đó ở chỗ làm tổ
chức tiệc và mời tôi tới; Margaret không muốn đến. Tôi tán một cô nàng và
cô ta tán lại. Ờ thì hơn tán tỉnh một chút - dù thế thì cũng còn lâu mới tới
màn dưới mức-tình dục - nhưng tôi giữ nó dưới tầm kiểm soát ngay khi tôi
tỉnh rượu. Thế thôi cũng đã đủ khiến tôi cảm thấy kích thích nhiều ngang
với áy náy rồi. Và giờ đây, tôi nhận ra, mình đang cảm thấy một điều tương
tự. Phải mất một hồi tôi mới làm rõ được chuyện này. Rốt cuộc tôi tự nhủ:
Đúng, thế là mi cảm thấy áy náy với vợ-cũ, người đã ly dị mi từ hai mươi
năm trước rồi, và kích thích vì cô bạn gái cũ bốn mươi năm nay không gặp.
Ai nói rằng chẳng còn gì đáng ngạc nhiên trên cuộc đời này?

Tôi không muốn ép Veronica. Tôi nghĩ lần này sẽ đợi tới khi nàng tự

liên lạc. Tôi kiểm tra mục thư đến hơi quá mức cần mẫn. Tất nhiên, tôi
chẳng mong đợi một nỗi dào dạt tuôn trào khủng khiếp nào, nhưng đã hy
vọng, có lẽ, vào một bức thông điệp lịch thiệp rằng thật dễ chịu được gặp
tôi một cách hẳn hoi sau chừng ấy năm.

Ờ thì, có lẽ chẳng phải như thế. Có lẽ nàng đã đi du lịch đâu rồi. Có lẽ

máy chủ của nàng bị hỏng. Ai đã nói gì đó về hy vọng bất diệt của trái tim
con người ấy nhỉ? Bạn biết là thỉnh thoảng bạn cũng có đọc những câu
chuyện như thế về cái mà báo chí thích gọi là “tình nở muộn” phải không?
Thường thường là về một cụ ông lẩm cẩm và một cụ bà lẩm cẩm trong một
viện dưỡng lão? Cả hai cùng góa bụa, cười ngoác răng giả và hai bàn tay
viêm khớp nắm chặt nhau? Thường xuyên, ho vẫn nói những gì bị coi là
thứ ngôn ngữ không chuẩn của tình yêu tuổi trẻ. “Ngay khi tôi vừa nhìn
anh/cô ấy, tôi đã biết anh/cô ấy là dành cho tôi rồi” - cái kiểu câu như thế.
Một phần trong tôi luôn cảm động và muốn chúc mừng; nhưng phần khác
thì thận trọng và ngăn cản. Vì sao phải trải qua cái trò đó lần nữa lại từ
đầu? Mi chẳng biết luật sao: phải một bận, cạch đến già? Nhưng giờ đây,
tôi thấy tôi nổi loạn chống lại chính tôi... gì cơ? Câu nệ tập tục, thiếu trí
tưởng tượng, hay là sợ bị thất vọng? Hơn nữa, tôi nghĩ, mình vẫn còn răng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.