NGHE MÙI KẾT THÚC - Trang 133

Tôi cảm thấy chuyện này thật ly kỳ. Ai mà không thấy thế chứ? Đúng

vậy, nó chẳng bảo, “Mang theo quần áo ngủ đêm và hộ chiếu,” nhưng bạn
đã đến cái hồi mà những đa dạng của cuộc sống dường như bị giới hạn đến
thảm hại. Lần nữa, bản năng đầu tiên của tôi là gọi điện cho Margaret; rồi
tôi nghĩ kỹ hơn về chuyện này. Dù sao thì, Margaret không thích những bất
ngờ. Cô ấy từng là - vẫn là - kiểu người thích lập kế hoạch cho mọi chuyện.
Trước khi chúng tôi có Susie cô ấy từng giám sát chu kỳ sinh sản và gợi ý
khi nào thì sẽ thuận lợi nhất để làm tình. Cái đó hoặc đặt tôi vào trạng thái
nóng lòng mong mỏi, hoặc - ngược lại, quả thực là thường xuyên - có hiệu
ứng trái ngược hẳn. Margaret sẽ chẳng bao giờ cho bạn một cuộc hẹn bí ẩn
ở tận một ga tàu điện ngầm xa tít. Cô ấy sẽ gặp bạn dưới đồng hồ nhà ga ở
Paddington vì một mục đích cụ thể hơn. Không phải là hồi ấy tôi không
muốn sống cuộc sống của tôi theo kiểu này đâu, bạn phải hiểu cho tôi.

Tôi mất một tuần cô gắng giải phóng những ký ức mới về Veronica,

nhưng không có gì xuất hiện cả. Có thể là tôi đã cố quá mức, gây áp lực
cho não tôi. Thế là thay vào đó tôi bật lại những gì mình đang có, những
hình ảnh quen thuộc từ lâu và mới đến gần đây. Tôi soi chúng ngược sáng,
trở qua trở lại trên những ngón tay mình, cố nhìn xem giờ đây chúng có
mang ý nghĩa nào khác hay không. Tôi bắt đầu kiểm tra lại cả cái bản thể
trẻ hơn của tôi nữa, tới chừng nào còn có thể làm được. Tất nhiên tôi từng
dốt nát và ngây thơ - chúng ta đều thế cả; nhưng tôi biết không nên phóng
đại những đặc tính này, bởi đó chỉ là một cách tôn vinh bản thân bạn lên
bởi con người mà bạn đã trở thành. Tôi cố gắng khách quan. Phiên bản mối
quan hệ của tôi với Veronica, cái mà tôi mang theo suốt chừng ấy năm, là
cái mà hồi ấy tôi cần tới. Trái tim trai trẻ bị phản bội, cơ thể trai trẻ bị đùa
bỡn, con người xã hội trai trẻ bị coi rẻ. Thầy Joe Hunt Già đã trả lời gì khi
tôi ra vẻ hiểu biết cho rằng lịch sử là những lời dối trá của kẻ thắng?
“Chừng nào trò còn nhớ đó cũng là những hoang tưởng của kẻ chiến bại.”
Liệu ta có nhớ điều đó đủ khi nó xảy đến với cuộc sống riêng của ta không?

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.