NGHE MÙI KẾT THÚC - Trang 155

tôi có thể làm được điều gì đó cho ai trong hai người, tôi hy vọng cô sẽ liên
lạc với tôi không do dự.

Thương mến, Tony.

Đó là điều khá nhất tôi có thể làm được. Nó không được tốt như tôi

muốn, nhưng ít nhất tôi thực lòng với từng từ một trong đó. Tôi không có
gì giấu giếm cả. Tôi chẳng ngấm ngầm hy vọng bất cứ điều gì từ đó. Không
nhật ký, không thiện ý của Veronica, thậm chí không cả việc chấp nhận lời
xin lỗi của tôi.

Tôi không thể nói liệu mình thấy dễ chịu hơn hay tệ đi sau khi gửi thư.

Tôi không cảm thấy gì nhiều lắm. Kiệt sức, trống rỗng. Tôi không có khao
khát kể cho Margaret về chuyện đã xảy ra. Tôi nghĩ nhiều hơn đến Susie,
về sự may mắn cho cha mẹ nào có con sinh ra đầy đủ tứ chi, não bình
thường, và tổ hợp cảm xúc cho phép đứa trẻ, cô bé, người phụ nữ đó sống
bất cứ cuộc sống nào. Chúc bé bình thường, như nhà thơ có lần chúc em bé
mới chào đời.

*

* *

Đời tôi tiếp tục. Tôi giới thiệu sách cho người ốm, người đang khỏi,

người đang chết. Chính tôi cũng đọc một hai quyển sách. Tôi bỏ rác tái chế
ra cửa. Tôi viết cho ông Gunnell bảo thôi đừng theo đuổi vụ quyển nhật ký
nữa. Một chiều muộn, một ý chợt đến, tôi lái xe quanh đường vành đai phía
Bắc mua sắm vài thứ và ăn tối ở quán William IV. Người ta hỏi có phải tôi
vừa đi nghỉ không. Tại cửa hàng tôi nói là đúng thế, tại quán bar tôi nói là
không phải. Những câu trả lời ấy gần như không có vẻ gì hệ trọng. Chẳng
có mấy điều là hệ trọng. Tôi nghĩ về những việc đã xảy ra với tôi qua năm
tháng, và sao mà những việc tự tôi làm cho xảy ra lại ít ỏi đến thế.

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.