NGHE MÙI KẾT THÚC - Trang 54

thành bộ ba lần nữa? Nếu những người kia muốn lập nhóm riêng thì tốt
thôi, cứ vô tư. Tôi cần phải tiếp tục cuộc sống của tôi. Và tôi làm vậy.

Một số người cùng thời tôi làm công việc thiện nguyện ở nước ngoài,

đi châu Phi, tại đó họ dạy trẻ em tuổi đến trường và làm nhà tranh vách đất;
tôi thì không được cao cả như thế. Thêm nữa, hồi ấy bằng cách nào đó bạn
cho rằng, sớm hay muộn, một tấm bằng tử tế sẽ bảo đảm có được một công
việc tử tế. “Thờiiiiii Giaaaaaan đang ở phe tôi, đúng thế đấy,” tôi thường
hát rống lên, song ca cùng Mick Jagger, quay cuồng một mình trong phòng
trọ sinh viên. Thế nên, để mặc bọn khác tập tành làm bác sĩ với lại luật sư
và thi vào ngạch công chức-nhà nước, tôi rước tôi sang Mỹ và lang thang
chừng sáu tháng. Tôi làm bồi bàn, sơn hàng rào, làm vườn, giao xe ô tô qua
vài tiểu bang. Những năm ấy chưa có điện thoại di động, email và Skype,
dân thích xê dịch phụ thuộc vào hệ thống liên lạc thô sơ tên là bưu thiếp.
Những phương pháp khác - điện thoại đường dài, điện tín - được đánh dấu
“Chỉ sử dụng trong trường hợp khẩn cấp”. Thế là bố mẹ tôi vẫy tạm biệt tôi
đi về nơi không-biết, và mục điểm tin về tôi được thu gọn lại thành “Vâng,
nó đã đến nơi an toàn”, và “Vừa rồi chúng tôi nghe nói nó ở bang Oregon”
và “Chúng tôi nghĩ vài tuần nữa nó sẽ về”. Tôi không nói là nhất thiết thế
này mới tốt hơn, khỏi bàn tới chuyện hình thành cá tính gì sất; chỉ có điều
trong trường hợp của tôi hẳn việc ấy đã giúp cho bố mẹ cách xa tôi hơn là
một cái nhấn nút điện tử, khỏi phải trút ra nào là những lo lắng cùng những
bản tin dự báo thời tiết dài ngày, cảnh báo tôi về lũ lụt về bệnh dịch, và bọn
tâm thần rình rập dân du lịch ba lô.

Hồi còn ở bên đó tôi gặp một cô: Annie. Cô người Mỹ, cũng xê dịch

khắp nơi như tôi. Chúng tôi dính vào với nhau, cô ấy gọi như vậy, và ở
cùng nhau ba tháng. Cô ấy mặc sơ mi kẻ ca rô, có đôi mắt màu xanh lục
pha xám và phong thái cởi mở; chúng tôi trở thành người yêu dễ dàng và
nhanh chóng; tôi không tin nổi vào vận may của mình. Cũng chẳng tin
được sao lại đơn giản đến thế: trở thành bạn bè và bạn-giường, cười và
uống và hút một ít thuốc phiện cùng nhau, ở bên cạnh nhau cùng ngắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.