NGHE MÙI KẾT THÚC - Trang 59

chủ động của một triết gia, và thích hơn là nằm bất động trong đất mà chờ
được phân hủy tự nhiên. “Cậu có đến không? Đám tang ấy?”

“Không được mời. Kể cả Colin cũng thế. Chỉ có gia đình, và đại loại

thế.”

“Chúng ta phải nghĩ sao đây?”

“Ờ thì, đấy là quyền của gia đình mà, tớ cho là vậy.”

“Không, không phải về chuyện đó. Về các lý do của cậu ấy cơ.”

Alex uống một ngụm bia. “Tớ không thể quyết định được rằng nó ấn

tượng đếch chịu nổi hay là một sự phí hoài khủng khiếp đếch chịu nổi.”

“Thế cậu đã làm được chưa? Quyết định ấy?”

“Ờ thì, có thể là cả hai.”

“Điều tớ thấy không rõ là,” tôi nói, “chẳng hiểu đó là một cái gì trọn

vẹn - tớ không có ý vị kỷ nhưng, cậu biết đấy, chỉ là vì liên quan cả tới
Adrian nữa - hay là còn có ý gì đó ngấm ngầm chỉ trích tất cả mọi người
khác. Chỉ trích chúng ta.” Tôi nhìn Alex.

“Ờ thì, có thể là cả hai.”

“Thôi đừng nói thế nữa đi.”

“Tớ tự hỏi không hiểu các thầy môn triết của cậu ấy nghĩ gì. Liệu họ

có cảm thấy có trách nhiệm chút nào không. Rốt cuộc thì, chính họ đã huấn
luyện bộ não cậu ấy mà.”

“Cậu gặp cậu ấy lần cuối khi nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.