NGHE MÙI KẾT THÚC - Trang 88

từ của nó xem. Mình thì mình sẽ làm vậy.’ Thế là lần sau lúc cô giúp việc
được nghỉ, Caroline xem qua đồ đạc của con bé. Và tìm thấy nhật ký của
nó. Và cô ấy đọc. Và có đầy những câu lăng mạ, như là ‘Mình đang làm
việc cho một mụ bò thực sự’ và ‘Tay chồng cũng khá - đã bắt gặp hắn đang
nhìn mông mình rồi - nhưng mụ vợ thì đúng là đồ ngu ngốc.’ Và ‘Liệu mụ
ta có biết mụ đang làm gì bọn trẻ tội nghiệp không nhỉ?’ Có những thứ thực
sự, thực sự khó nuốt trong đó.”

“Thế rồi chuyện gì xảy ra?” tôi hỏi. “Bạn em có đuổi con bé giúp việc

không?”

“Tony,” vợ cũ của tôi đáp, “dấy không phải là ý nghĩa của câu chuyện

đâu.”

Tôi gật đầu. Margaret xem hóa đơn, rà góc thẻ tín dụng xuống qua

từng món.

Có hai điều khác cô ấy từng nói trong những năm tháng ấy: rằng có

những phụ nữ chẳng bí ẩn một tí tẹo nào, mà chỉ trở thành như thế do đàn
ông bất lực trong việc hiểu được họ. Và như thế, theo cách nhìn của cô ấy,
những miếng bánh hoa quả nên bị đóng kín trong những hộp sắt có hình
khuôn mặt Nữ hoàng trên nắp. Đáng lẽ tôi cũng nên kể cho cô ấy chi tiết
này trong phần đời Bristol của tôi nữa mới phải.

*

* *

Chừng một tuần trôi qua, rồi thì tên của ông anh Jack lại ở trong hộp

thư của tôi. “Đây là địa chỉ email của Veronica, nhưng đừng nói là tôi đưa
nó cho cậu đấy. Sẽ phức tạp lằng nhằng lắm. Hãy nhớ ba con khỉ thông thái
nhé - không nhìn thấy cái ác, không nghe thấy cái ác, không nói đến cái ác.
Dù sao, đấy cũng là phương châm sống của tôi. Trời xanh biếc, nhìn ra cầu
Cảng Sydney, gần như vậy. À, xe kéo của tôi đến đây rồi. Thân, John F.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.