NGHỆ NHÂN VÀ MARGARITA - Trang 156

đấy? “Gửi đi Ialta, Sở điều tra hình sự… Giám đốc Likhodeev hiện ở
Moskva. Phó giám độc tài chính Rimski”…

Không bận tâm đến tờ thông báo về kẻ mạo danh ở Ialta, Varenukha lại

gọi điện đi khắp các nơi để tìm Stepan, và đương nhiên là không tìm thấy ở
đâu cả.

Ðúng vào lúc Varenukha vẫn đang cầm ống nghe trên tay và suy nghĩ

xem nên gọi điện đến đâu nữa, thì người đàn bà mang bức điện khẩn lúc nãy
lại bước vào và trao cho Varenukha chiếc phong bì mới.

Vội vàng mở nó ra, trưởng phòng quản trị đọc những dòng chữ in trên

đó và huýt sáo.

“Cái gì đó nữa?” Rimski nóng nảy nhổm người lên, hỏi.

Varenukha im lặng trao cho ông ta bức điện, và phó giám đốc tài chính

đọc thấy trên đó những chữ:

“Tôi xin hãy tin tôi. Tôi bị Voland dùng phép thôi miên ném đến Ialta.

Hãy điện cho Sở điều tra hình sự chứng thực về cá nhân tôi. Likhodeev”.

Rimski và Varenukha chụm sát đầu vào nhau đọc lại bức điện lần nữa;

còn đọc xong, im lặng nhìn nhau.

“Này các ông”, người đàn bà đưa thư bỗng nổi cáu, “hãy ký nhận vào

đây đã rồi sau đó muốn im lặng bao nhiêu lâu cũng được. Tôi còn phải đi
chuyển điện khẩn.”

Varenukha, mắt vẫn không rời bức điện, ngoằn ngoèo vạch bút vào

cuốn sổ, và người đàn bà biến khỏi cửa.

“Anh vừa trao đổi với anh ta lúc hơn mười một giờ phải không?”

trưởng phòng quản trị hoàn toàn ngơ ngác hỏi.

“Nói cái chuyện buồn cười!” Rimski hét lên chát chúa. “Trao đổi hay

không trao đổi, thì bây giờ anh ta cũng không thể ở Ialta được! Ðiều đó là
buồn cười!”

“Anh ta say…” Varenukha nói.
“Ai say?” Rimski hỏi, và cả hai lại im lặng nhìn nhau chằm chằm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.