“Tôi sẽ chuyển lời”, cô hầu phòng nói có vẻ lưỡng lự, rồi mở hé cánh
cửa dẫn vào phòng làm việc của nhà văn Berlioz quá cố, báo cáo: “Thưa
hiệp sĩ, có một người nhỏ bé đến đây nói là muốn gặp messir…”
“Cứ để cho vào”, từ trong phòng vẳng ra giọng nói uể oải của
Koroviev.
“Mời ông vào phòng khách”, cô gái nói một cách thản nhiên, dường
như cô ta cũng mặc đủ quần áo như những người khác, rồi mở cánh cửa dẫn
vào phòng khách, còn tự mình cô ta cũng rời khỏi phòng ngoài.
Bước vào nơi được mời vào, chủ nhiệm nhà ăn kinh ngạc trước cách
bài trí của căn phòng đến mức quên cả công việc riêng của mình. Xuyên qua
những tấm kính màu của mấy ô cửa sổ lớn (trí tưởng tượng của bà vợ góa
chủ hiệu kim hoàn trước đây) chảy vào phòng một làn ánh sáng khác
thường, giống như ánh sáng của nhà thờ. Trong chiếc lò sưởi đồ sộ kiểu cổ,
mặc dù đang là tiết trời mùa xuân ấm áp, những thanh củi vẫn cháy đỏ rực.
Nhưng đồng thời, trong phòng lại không hề cảm thấy nóng chút nào, mà
ngược lại người vừa mới bước vào đã cảm thấy mình bị một làn hơi ẩm lạnh
lẽo như từ dưới hầm phả lên bao trùm. Một con mèo đen lớn tướng ngồi trên
tấm da hổ được lò sưởi làm cho ấm, mắt lim dim khoan khoái nhìn ngọn lửa.
Trong phòng có một chiếc bàn, mà vừa liếc nhìn qua, ông chủ nhiệm nhà ăn
vốn kính Chúa bỗng rùng mình: bàn được phủ bằng một tấm vải gấm của
nhà thờ. Trên tấm vải gấm trải bàn bày vô số chai lọ – bụng phình to, nổi
mốc meo và bám đầy bụi. Lấp lánh giữa đám chai lọ đó là một chiếc đĩa,
trông qua cũng có thể thấy ngay đấy là chiếc đĩa bằng vàng ròng. Cạnh lò
sưởi một người tóc hung nhỏ bé với con dao dắt ngang thắt lưng đang dùng
đầu nhọn của thanh kiếm thép nướng những miếng thịt, mỡ chảy ra nhỏ giọt
vào ngọn lửa làm khói bốc lên luồn qua ống xông khói. Trong phòng không
chỉ có mùi thịt nướng, mà còn có mùi nước hoa và hương trầm rất đậm, điều
đó làm cho chủ nhiệm nhà ăn, vốn đã đọc trên báo biết tin về cái chết của
Berlioz và về nơi sống của nhà văn, thoáng nghĩ rằng không biết có phải
người ta đang làm lễ cầu hồn – biết đâu đấy! – cho Berlioz không? Nhưng