NGHỆ NHÂN VÀ MARGARITA - Trang 385

“Kéo con quỷ cái hóa rồ này ra!” – con mèo rít lên, cố thoát khỏi tay

Ghella đang ngồi cưỡi trên mình nó. Mọi người tách họ ra, Koroviev thổi
lên ngón tay bị bắn thủng của Ghella, và nó lành ngay.

“Tôi không thể bắn khi có người nói quấy ở bên cạnh!” – Beghemot

vừa hét vừa cố gắn một túm lông lớn bị nhổ ra khỏi lưng về chỗ cũ.

“Ta đánh cuộc rằng, – Voland mỉm cười nói với Margarita, – hắn ta làm

cái trò này là cố ý. Hắn bắn không đến nỗi tồi đâu.”

Ghella và Beghemot bắt tay giảng hòa, và để chứng tỏ cho sự hòa hoãn

đó, họ hôn nhau. Rồi mọi người lấy quân bài từ dưới gối lên kiểm tra.
Không có thêm một vết thủng nào khác, ngoài vết do Azazello bắn.

“Không thể như thế được”, – con mèo nói, giơ quân bài lên phía giá

nến ngắm nghía.

Bữa ăn tối vui vẻ vẫn tiếp tục. Những cây nến chảy ra trên giá, từng đợt

sóng hơi ấm khô ráo và thoang thoảng thơm tỏa ra từ lò sưởi. Sau khi ăn no,
Margarita cảm thấy lâng lâng khoái lạc. Nàng ngồi nhìn những vòng khói
xám từ điếu xì gà của Azazello bốc lên trôi dần vào lò sưởi, và con mèo
khua mũi gươm chọc vào chúng. Margarita không muốn đi đâu cả, mặc dù,
theo nàng nghĩ, là đã muộn. Có lẽ phải đến gần sáu giờ sáng rồi. Lợi dụng
lúc câu chuyện ngừng lại, Margarita rụt rè nói với Voland:

“Có lẽ tôi đến lúc phải đi… Muộn rồi.”
“Nàng vội đi đâu thế?” – Voland hỏi lịch sự nhưng hơi khô khan.

Những người còn lại im lặng, làm ra vẻ đang mải theo dõi những vòng khói
xì gà.

“Vâng, đã đến lúc”, – hoàn toàn bối rối trước cảnh đó, Margarita lặp lại

rồi quay đi dường như tìm một tấm khăn hay chiếc áo gì đó. Nàng bắt đầu
cảm thấy ngượng bởi sự khỏa thân của mình.

Margarita rời bàn đứng dậy. Voland im lặng nhặt từ giường lên chiếc áo

khoác dùng trong nhà đã sờn cũ và lấm dầu mỡ của mình, Koroviev choàng
nó lên vai nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.