NGHỆ NHÂN VÀ MARGARITA - Trang 387

cho việc hôm nay nàng làm nữ chủ cho ta ở đây? Nàng muốn ta trả gì cho
việc nàng đã phải khỏa thân trong buổi vũ hội này? Nàng định giá đầu gối
mình bằng cái gì? Những thiệt thòi hao tổn nàng phải chịu với các vị khách
của ta mà nàng vừa mới gọi là những kẻ bị treo cổ? Nàng nói đi và bây giờ
hãy nói không cần rụt rè, vì đây là ta đề nghị nàng!”

Trái tim Margarita đập mạnh, nàng hít vào một hơi nặng nề và bắt đầu

suy nghĩ về một điều gì đó.

“Nào, hãy mạnh dạn lên, – Voland khuyến khích, – hãy đánh thức dậy

trí tưởng tượng của mình, hãy thúc nó bay bổng lên. Chỉ riêng việc chứng
kiến cảnh giết tên nam tước đểu cáng hết thời kia cũng đã xứng đáng được
đền thưởng rồi, nhất là đối với một phụ nữ. Nào?”

Margarita cảm thấy như nghẹt thở, và nàng đã muốn nói ra những lời

thiêng liêng ấp ủ sẵn trong lòng, nhưng bỗng nhiên nàng tái nhợt người, mắt
tròn xoe, miệng há ra. “Phrida! Phrida! Phrida! – một giọng nói cầu khẩn,
dai dẳng của ai đó vang lên bên tai nàng. – Tên tôi là Phrida!” Và Margarita
ấp úng nói:

“Thế, nghĩa là, tôi có thể hỏi xin một việc?”

“Hãy đòi hỏi, đòi hỏi, Donna

173

của ta ạ, – Voland mỉm cười một cách

thấu hiểu, đáp, – hãy đòi hỏi một việc!”

“Ôi”, Voland nhấn mạnh một cách thật khéo léo và rõ ràng khi nhắc lại

lời của chính Margarita – “một việc”!

Margarita hít mạnh vào một lần nữa rồi nói:

“Tôi muốn người ta sẽ thôi đặt lên bàn Phrida chiếc khăn mà cô ta đã

nhét vào miệng đứa con của mình.”

Con mèo nhướng cặp mắt nhìn lên trời và thở ra một tiếng thật to,

nhưng không nói gì, có lẽ là nó còn nhớ chiếc tai bị xoắn lại trên vũ hội.

“Xét lý do rằng, – Voland cười khẩy, cất tiếng nói, – cái khả năng nàng

nhận hối lộ của cái cô ả Phrida ngốc nghếch kia là hoàn toàn, tất nhiên, bị
loại trừ, bởi vì việc đó không xứng với tư cách hoàng hậu của nàng, ta cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.