NGHỆ NHÂN VÀ MARGARITA - Trang 434

đến. Mặt trăng trần trụi cất cao trên bầu trời sạch quang, và quan tổng trấn
không rời mắt khỏi nó trong suốt mấy tiếng đồng hồ.

Khoảng nửa đêm, giấc ngủ mới thương tình đến với ighemon. Sau cái

ngáp mệt mỏi, quan tổng trấn mở khuy, bỏ áo choàng, cởi chiếc thắt lưng
ôm ngoài lần áo lót với con dao thép rộng bản gài trong bao, đặt nó lên mặt
ghế bành cạnh giường, cởi đôi xăng đan ra khỏi chân và duỗi người ra. Con
chó Banga lập tức cũng nhảy lên giường, nằm xuống bên cạnh, đầu sát đầu;
quan toàn quyền, đặt một tay lên cổ con chó, cuối cùng cũng đã nhắm mắt
lại. Và chỉ đến lúc đó con chó mới bắt đầu ngủ.

Chiếc giường nằm trong bóng tối được che khuất ánh trăng bởi một cây

cột tròn, nhưng từ bậc thềm kéo đến tận giường là dải ánh trăng trải dài.
Ngay khi vừa mới mất đi mối liên hệ với những gì tồn tại thực xung quanh
mình, quan tổng trấn đã lập tức bước lên con dường phát sáng đó và đi thẳng
lên mặt trăng. Thậm chí trong giấc mơ ngài còn cất tiếng cười hạnh phúc; tất
cả mới tuyệt vời, mới độc đáo làm sao trên con đường xanh trong suốt này.
Ngài đi cùng với con chó Banga, và bên cạnh ngài là nhà triết học lang
thang nọ. Họ tranh luận về một điều gì đó rất phức tạp và rất quan trọng,
thêm vào đó không ai có thể thắng được ai. Họ không thống nhất với nhau
được bất cứ một điều gì, và vì vậy, cuộc tranh luận của họ đặc biệt thú vị và
kéo dài vô tận. Lẽ dĩ nhiên cuộc hành hình hôm nay chỉ là một sự nhầm
tưởng nào đó – bởi vì nhà triết học ấy, người đã nghĩ ra một chuyện phi lý
đến không tưởng được – dường như tất cả mọi người đều nhân từ, – vẫn ở
đây thôi, vẫn đang đi bên cạnh ngài, nghĩa là vẫn đang còn sống. Và tất
nhiên, chỉ riêng việc nghĩ đến chuyện có thể hành hình một con người như
vậy đã là khủng khiếp rồi. Không có cuộc hành hình nào cả! Không có! Ðó
chính là điều tuyệt vời của chuyến du ngoạn lên trời theo cầu thang trăng
này.

Thời gian rỗi còn có đủ, còn tha hồ, cơn giông phải tận chiều mới đến,

và sự hèn nhát, không còn phải nghi ngờ gì nữa, là một trong những tội lỗi
khủng khiếp nhất của con người. Iesua Ha-Notxri đã nói như vậy. Không,
hỡi nhà triết học, ta không đồng ý: đó chính là tội lỗi khủng khiếp nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.