NGHỆ THUẬT BÁN HÀNG BẬC CAO - Trang 419

“Vậy liệu có gì “mạo phạm” không khi nói anh cho rằng một nửa trong số
những người ở đây đều phải biết điều đó?” “Có, như thế là quá nhiều đấy!”,
anh ấy lẩm bẩm.

“Vậy nếu anh chỉ biết một nửa trong số những người ở đây biết điều đó thì
anh sẽ không bao giờ thừa nhận khả năng là Chúa có thể tồn tại nhưng anh
không hề biết, phải không?”, tôi hỏi tiếp.

“Tôi chưa bao giờ nghĩ về điều đó”, anh ấy nói. “Ồ, tôi không phải là người
theo thuyết vô thần, tôi là người theo thuyết bất khả tri.”

“À, bây giờ chúng ta đã hiểu thêm được một chút rồi đấy. Nếu anh theo chủ
nghĩa bất khả tri, có nghĩa là anh không biết gì cả. (Tôi đã không nói với
anh ta là từ “thuyết bất khả tri” đồng nghĩa với từ “ngu dốt” trong tiếng La-
tinh.) “Một người theo thuyết không thể biết là một người hay nghi ngờ”,
tôi nói.

“Ồ, tôi chính xác là người như vậy đấy và tôi thực sự rất đa nghi.”

“Tôi không quan tâm đến mức độ nghi ngờ của anh, mà quan tâm tới việc
anh thuộc kiểu người hay nghi ngờ nào. Có hai kiểu người hay nghi ngờ,
anh biết đấy - người trung thực và người không trung thực. Người nghi ngờ
trung thực không biết, nhưng anh ta rất muốn biết. Còn người nghi ngờ
không trung thực không biết bởi vì anh ta không muốn biết. Anh ta không
thể đi tìm được Chúa bởi anh ta không muốn làm điều đó, cũng như một tên
trộm không hề muốn đi tìm viên cảnh sát. Vậy anh thuộc kiểu nào đây?”.
Tôi hỏi anh ấy.

Mặt anh ấy bắt đầu giãn ra. “Tôi chưa bao giờ thực sự nghĩ về điều đó. Tôi
cũng đoán là mình chưa khi nào muốn biết về điều đó.”

Tôi tiếp tục: “Kinh thánh nói rằng nếu ai đó hoàn toàn tin lời Người thì
Người sẽ “tồn tại” trong người đó”. Anh bạn của tôi bắt đầu thấy hứng thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.