NGHỆ THUẬT BÁN HÀNG BẬC CAO - Trang 97

Hai ngày sau, tôi tình cờ gặp người chị của người đàn ông đó trên đường tại
một thị trấn nhỏ ở Lancaster, South Carolina. Cho dù cuộc gặp gỡ xảy ra
vào năm 1948 nhưng tôi vẫn còn nhớ rõ:

Người phụ nữ: Điều gì đã xảy ra với cậu và em trai tôi thế?

Zig: Ý chị là thế nào? Có chuyện gì thế?

Người phụ nữ: Em trai tôi đã rất giận cậu.

Zig: Sao anh ấy lại giận tôi?

Người phụ nữ: Đơn giản vì nó muốn mua một bộ xoong nồi nhưng cậu lại
không bán cho nó!

Zig: Tôi sẽ quay lại đó ngay!

Người phụ nữ: Muộn rồi. Nó không tin cậu nữa đâu!

Mãi một thời gian sau tôi mới hiểu sự việc đã xảy ra như thế nào. Tôi chỉ
nghe ông nói mà không hiểu được những điều ông ấy muốn ám chỉ. Khi
ông ấy nói rằng “Hơn hai mươi năm qua, tôi đã làm việc liên tục, chỉ mong
có đủ tiền xây cho vợ mình một cái buồng tắm. Giờ tôi đã có số tiền trong
tay, nhưng không ai có thể buộc tôi phải chi ra một đồng nào cho đến khi
chúng tôi xây xong buồng tắm”, thì ý của ông là “Thưa ông Ziglar, trong
suốt hơn hai mươi năm, tôi đã cố gắng làm việc để kiếm tiền xây một buồng
tắm. Cuối cùng thì tôi đã có đủ tiền” (Ông ấy còn đưa tay vỗ vỗ vào túi
tiền). Cử chỉ và gia cảnh cho thấy ông ấy muốn nói rằng: “Ông hãy nhìn
xem, tôi có đến bảy đứa con và tôi mong muốn chỉ phải chi ra ít tiền để mua
thức ăn nhưng các con tôi vẫn có được các món ăn đầy đủ giá trị dinh
dưỡng. Vợ tôi là mẹ của bảy đứa con và là vợ của một người nông dân
nghèo, cô ấy luôn phải làm việc đầu tắt mặt tối. Ông Ziglar này, ông có thứ
gì có thể giúp giảm bớt công việc cho cô ấy và giúp con cái tôi có loại thức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.