NGHỆ THUẬT ĐÀM PHÁN - Trang 125

thay đổi ý định, tôi sẽ phải vứt bỏ toàn bộ công việc thiết kế kiến trúc và
phân vùng đã làm.”

Walter Hoving nhìn tôi như thể tôi đã sỉ nhục ông ta. “Này anh bạn trẻ,” ông
nói, “có lẽ anh không biết. Tôi đã bắt tay anh. Tôi đã thỏa thuận làm ăn với
anh. Thế là xong.” Tôi lặng người không nói nên lời. Bạn phải hiểu tôi xuất
thân từ đâu. Tôi đã gặp nhiều loại người mà bạn không muốn tiếp xúc dù chỉ
một cái bắt tay vì bạn biết điều đó chẳng có nghĩa lý gì với họ cả. Tôi đang
nói về hạng người hạ lưu. Làm ăn với họ, không có gì bảo đảm ngoại trừ
một hợp đồng được ký kết chặt chẽ.

Nhưng chắc chắn cũng có những người đáng kính trong giới kinh doanh.
Walter Hoving là một người như thế, và dĩ nhiên ông ta cảm thấy sốc trước
một đề nghị hàm ý ông ta có thể lật lọng, bội ước. Nhưng ông ta cũng có
cách nói làm cho vấn đề nhẹ đi. Điều đó làm tôi cảm thấy mình có lỗi khi đã
nói như vậy.

Ngẫu nhiên mà trong một tháng Walter Hoving đi xa đã xảy ra nhiều vụ mua
bán khoảng không gian tương tự, tất cả đều có giá rất cao. Lý do hoàn toàn
đơn giản: thành phố New York đang hồi phục, và thị trường địa ốc đang bắt
đầu khởi sắc. Dù biết Hoving là người đáng kính, tôi vẫn không khỏi lo
lắng, không biết ông ta sẽ cảm thấy như thế nào khi biết về những thương vụ
đó.

Vài ngày sau khi Hoving trở về, chúng tôi gặp nhau để thảo luận một số
điểm trong bản thỏa thuận. Ngay sau khi mọi người đã yên vị, hai trong số
các nhân viên điều hành của Hoving cho ông ta biết những gì đã xảy ra trên
thị trường và ra sức thuyết phục ông ta hủy bỏ thương vụ này. Tôi lo
lắng, nhưng thấy Hoving còn tỏ vẻ khó chịu hơn nữa. Ông nói: “Thưa các
ông, tôi đã bắt tay với người bạn trẻ này cách nay một tháng. Khi tôi thỏa
thuận, đó là một giao dịch cho dù nó tốt hay xấu. Và tôi tin rằng tôi không
phải giải thích lần nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.