NGHỆ THUẬT ĐÀM PHÁN - Trang 89

xuẩn, nhưng vào thời đó lại rất khác khi mà không có ai muốn xây dựng thứ
gì cả, và thành phố đang chết dần.

Trong khi đó, Palmieri giúp đỡ tôi tạo uy tín với báo giới. Khi một phóng
viên của tờ Barrons hỏi ông ta tại sao lại chọn tôi, ông ta nói: “Những bất
động sản đó không là gì cả ngoại trừ sự rủi ro không xác định được. Chúng
tôi đã phỏng vấn tất cả những người quan tâm đến chúng, và không ai có
được một động lực, sự hậu thuẫn và trí tưởng tượng cần thiết trong việc phát
triển chúng. Cho đến khi Trump xuất hiện. Anh ta là hình ảnh của một người
vận động cho sự phát triển của thế kỷ mười chín. Anh ta nhiệt tình hơn
những người mà chúng tôi đã biết.”

Có lần, khi tôi đang thổi phồng những kế hoạch của tôi với báo chí nhưng
thực ra dự án chưa đi tới đâu cả, một nhà địa ốc lớn ở New York nói với một
người bạn của tôi: “Trump chỉ khoác lác thôi. Thế tòa nhà đó đâu?”

Tôi nhớ là tôi đã rất tức giận khi nghe được điều đó, và tôi đã không nói
chuyện với người đó trong hơn một năm. Nhưng giờ nghĩ lại, tôi thấy ông ta
đúng. Tất cả có lẽ đã tan thành mây khói nếu tôi không thành công trong
việc thực hiện một trong những dự án đầu tiên đó. Nếu không thuyết phục
được thành phố chọn khu đất của tôi trên đường West 34 làm trung tâm hội
nghị, và tiếp sau đó là phát triển khách sạn Grand Hyatt, tôi giờ đây có lẽ chỉ
là một người đi thu tiền thuê nhà ở Brooklyn. Thành công của tôi phụ thuộc
rất nhiều vào những dự án đầu tiên đó.

Ngày 29-7-1974, chúng tôi tuyên bố Trump Organization đã đạt được quyền
mua hai khu đất dọc bờ sông - từ đường West 59 đến đường West 72 (khu
West Sixties), và từ đường West 34 đến đường West 39 (khu West Thirties) -
của công ty Penn Central với giá sáu mươi hai triệu đô-la mà không phải trả
tiền trước. Thương vụ này đã được đưa lên trang nhất của tờ New York
Times.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.