NGHỆ THUẬT ĐÀM PHÁN - Trang 91

Cuối cùng, tôi đã thành công trong việc thuyết phục Palmieri rằng cái giá
sáu mươi hai triệu đô-la của tôi đáng tin tưởng hơn là lời đề nghị của Starrett
Housing.

Điều trớ trêu là không đầy một năm sau khi tôi công bố những kế hoạch cho
khu vực này, và đánh bại những đối thủ cạnh tranh, tình hình kinh tế của
thành phố trở nên ngày càng tệ hơn.

Tháng 2-1975, Công ty Phát triển đô thị, một công ty nhà nước, vỡ nợ với
hơn 100 triệu đô-la phải trả cho các trái phiếu đã phát hành của họ để huy
động vốn cho chương trình nhà ở công cộng.

Tháng 9-1975, Thị trưởng Beame tuyên bố thành phố hoãn việc thực thi các
kế hoạch tài trợ cho việc xây dựng đối với hầu hết các dự án nhà ở mới.

Tháng 11-1975, bang New York cũng ra một tuyên bố tương tự áp dụng cho
các chương trình nhà ở dành cho người có thu nhập trung bình và thấp trong
vòng năm năm, kể cả những dự án cấp thành phố đã được chấp thuận sơ bộ.

Mỗi sáng thức dậy, bạn không thể không đọc lướt qua một vài bài báo mới
nói về cuộc khủng hoảng tài chính của thành phố. Tôi không nghĩ rằng
những tin tức đó thật sự làm tôi lo sợ cho tương lai của thành phố. Dầu vậy,
khi mọi việc cho thấy rõ ràng rằng tôi sẽ không có được bất kỳ sự trợ cấp
nào cho việc xây nhà, tôi quyết định thử một chiến lược mới.

Tôi luôn nghĩ rằng khu đất trên đường West 34 sẽ rất thích hợp cho việc xây
dựng một trung tâm hội nghị. Vấn đề là hầu như mọi người đều không nghĩ
như thế. Trước hết, thành phố - với sự hỗ trợ của nhiều doanh nhân nổi tiếng
- đã bỏ ra hơn ba năm nghiên cứu và cố gắng phát triển một khu đất
khác dọc theo sông Hudson, trên đường số 44. Chỉ riêng trong quá trình quy
hoạch, thành phố thừa nhận họ đã phải chi mười ba triệu đô-la, nhưng những
người quen cho tôi biết con số thực sự lên đến gần ba mươi triệu đô-la.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.