NGHỆ THUẬT TINH TẾ CỦA VIỆC ĐẾCH THÈM QUAN TÂM - Trang 77

Hãy lộ diện, họ nói. Chiến tranh đã kết thúc rồi. Các người đã thua
rồi.

Nhưng lần này nữa, chúng cũng bị bỏ qua.
Vào năm1952, chính phủ Nhật thực hiện một nỗ lực cuối cùng để

lôi kéo những người lính đang lẩn trốn còn sót lại ra khỏi Thái Bình
Dương. Lần này, thư và ảnh từ gia đình của những người lính bị mất
tích được thả xuống bằng máy bay, cùng với cả thư tay của chính
Nhật hoàng. Một lần nữa, Onoda từ chối tin rằng thông tin này là
thật. Một lần nữa, ông lại cho rằng đây là một cạm bẫy của quân đội
Hoa Kỳ. Một lần nữa, ông và các đồng đội lại đứng lên và tiếp tục
chiến đấu.

Thêm một vài năm nữa trôi qua và người dân Philippine, quá mệt

mỏi với việc cứ bị khủng bố, cuối cùng cũng tự vũ trang và bắt đầu
bắn trả. Vào năm 1959, một người đồng đội của Onoda đã đầu hàng,
và một người khác bị tiêu diệt. Rồi một thập kỷ sau đó, người đồng
đội cuối cùng của Onoda, tên là Kozuka, cũng bị giết chết trong một
cuộc đấu súng với cảnh sát địa phương trong khi đang đốt ruộng lúa
của người dân – vẫn tiến hành chiến tranh chống lại người dân dịa
phương sau khi Thế chiến II đã kết thúc được một phần tư thế kỷ!

Onoda, lúc này đã dành hơn nửa đời mình trong rừng rậm

Lubang, giờ chỉ còn lại một mình.

Năm 1972, tin tức về cái chết của Kozuka đã lan đến nước Nhật và

làm dấy lên một cơn náo động. Người Nhật cho rằng những người
lính cuối cùng của cuộc chiến đã trở về nhà từ nhiều năm trước.
Truyền thông Nhật bắt đầu đặt ra câu hỏi: nếu như Kozuka vẫn còn ở
lại Lubang cho tới tận năm 1972, vậy thì bản thân Onoda, người Nhật
chống đối cuối cùng từ Thế chiến II, có lẽ vẫn còn sống. Năm ấy, cả
chính phủ Nhật lẫn Philippine đều gửi đội tìm kiếm để tìm viên thiếu
úy bí ẩn, giờ vừa là nhân vật huyền thoại, vừa là người hùng, vừa là
một bóng ma.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.