NGHỆ THUẬT VÀ VẬT LÝ - Trang 162

làm nó đông cứng lại; rồi sắp xếp người và vật vào những vị trí tương đối
trong không gian. Kết quả là một bức tranh phối cảnh ba chiều của một khoảnh
khắc đồng thời của thời gian. Để có thể vẽ một bức tranh theo phương pháp
như vậy, ông phải tin vào tính đồng thời của hiện tại mang tính phổ quát. Trong
khoảng thời gian sáu trăm năm tiếp sau đó, trừ một số bức họa vẽ như thật của
Hogarth và những người khác, thì không có một họa sĩ nào đã vẽ theo một kiểu
nào khác. Nghệ thuật đã phản ánh tư duy của các thời đại.

Khoa học và nghệ thuật luôn thống nhất với nhau một cách cởi mở, không

có gì phải gìn giữ. Trước khi có thuyết tương đối, không nhà khoa học nào lại
có thể hình dung nổi rằng thời điểm hiện tại lại không phải là một bức tranh rõ
ràng của nhiều sự kiện trong không gian xảy ra trong một khoảnh khắc được
giữ lại của thời gian. Tuy nhiên, theo Einstein, sự rõ ràng ấy chính lại là một ảo
giác, bị đập vỡ thành vô số mảnh nhỏ giống như hình ảnh phản xạ của vô số
mặt của một viên kim cương đã được mài sáng, mỗi mặt lấp lánh ở một
khoảnh khắc hơi khác với nhau. Phá vỡ hiện tại của sự đồng thời ấy thành
muôn khoảnh khắc chỉ có một ngoại lệ: Quang cảnh nhìn từ một chùm sáng sẽ
không vỡ vụn ra thành một luồng các hình ảnh. Từ cái bệ nhìn tưởng tượng
duy nhất ấy, thế giới vẫn giữ được vẻ trong trẻo toàn vẹn trong một khoảnh
khắc thời gian.

Sự thay đổi mà Einstein tạo ra trong quan niệm của con người về ánh sáng

đã đem lại một chuyển đổi kì thú trong những ý niệm của chúng ta liên quan
đến màu sắc (Chương 13 sẽ nói chi tiết hơn về việc này). Ánh sáng hiển hiện
đối với cơ quan tri giác của chúng ta trong hình thức phong phú nhất của nó là
màu sắc. Một trong những niềm tin thâm căn cố đế nhất trong trải nghiệm của
con người là niềm tin cho rằng màu sắc của một vật là một thuộc tính cố hữu
của vật đó. Cỏ thì xanh và ngay cả khi chúng ta nhìn nó trong ánh chiều tím
chạng vạng, chúng ta vẫn biết rằng nó màu xanh. Các nhà khoa học đã giải
thích rằng cỏ có màu xanh bởi vì phân tử chính của nó, phân tử diệp lục, đã
phản xạ bước sóng ánh sáng đặc thù mà chúng ta nhìn thấy ra là màu xanh.
Bước sóng này đã hấp thụ tất cả các bước sóng khác. Họ đã chỉ ra rằng màu
sắc là kết quả hoạt động của cấu trúc nguyên tử và phân tử của một vật. Vì vậy,
chúng ta suy ra rằng màu sắc là một tính chất thuộc hạ tầng của thực tại. Các
bề mặt phản xạ của một vật có thể bị ảnh hưởng bởi những điều kiện của khí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.