NGHỆ THUẬT VÀ VẬT LÝ - Trang 396

một hình thức nghệ thuật. Sau một nghìn năm bám trên các bức tường nhà thờ,
đến thời kì Phục hưng, tượng đá đã lấy lại được vẻ huy hoàng mà nó từng có ở
thời kì cổ điển. Chuyển dịch ra khỏi cái khung an toàn của phù điêu thời Trung
cổ, giờ đây các bức tượng nguyên khối, được tạo hình từ đá hoa cương, cẩm
thạch hay đồng, đứng vững vàng trên các bệ đỡ của chính mình. Chúng là
những hình khối làm từ vật chất, không thể dễ dàng di chuyển được. Các khối
đá càng ngày càng lớn thêm, càng nặng lên kinh khủng, và người nghệ sĩ làm
việc với chúng phải biết được, bằng trực giác, cái trọng tâm cực kì quan trọng
nằm ở đâu trong cái khối vật chất đặc quánh nặng chịch của các bức tượng của
họ.

Một đặc tính quan trọng của nỗ lực nghệ thuật này là khối vật chất đã dứt

khoát thay thế khoảng không gian mà nó chiếm chỗ. Theo kể lại, Michelangelo
đã nói với một khách tham quan rằng trước khi bắt đầu một tác phẩm mới, ông
trước hết hình dung ra bức tượng đã hoàn thành đang nằm trong khối đá, sau
đó đặt ra cho mình nhiệm vụ là đục bỏ đi những chỗ đá thừa vây quanh bức
tượng đã hình dung. Bằng cách thay những chỗ đá thừa bằng không gian trống
rỗng, Michelangelo đã cho phép bức tượng của mình hiện ra. Đối với
Michelangelo, sự tách bạch giữa không gian âm và khối vật chất dương, điều
mà sau này Newton sẽ miêu tả bằng thuật ngữ đại số, thật là rõ ràng và nổi bật.

Như đã nói ở trên, một hình ảnh thường thấy trong nghệ thuật trước thời

Newton là các dàn đồng ca bay bổng của các luyến thần và tiểu thiên sứ. Đến
thời điểm Galileo khởi sự các nghiên cứu của ông về bản chất lực hấp dẫn, thì
những hình ảnh bay bổng này bắt đầu hạ xuống mặt đất. Các họa sĩ trở nên
quyết tâm miêu tả thế giới một cách hiện thực. Hầu hết họ đã từ bỏ những hình
dáng bồng bềnh trong không trung ấy và đưa các quy luật của lực hấp dẫn vào
trong tác phẩm của mình, trước cả khi Newton miêu tả nó.

Đến năm 1665, khi Newton công bố định luật vạn vật hấp dẫn, thì đối tượng

trong hầu hết các bức tranh đều đã được vẽ với hai chân đứng vững chắc trên
mặt đất. Bay bổng và bồng bềnh trên không trung đã chấm dứt trong hội họa
Bắc Âu, chủ yếu là ở các nước theo Tin Lành. Ngoại lệ đáng chú ý nhất đối với
cuộc cấm đoán sự bay lượn này là sự nở rộ của các họa sĩ Pháp và Nam Âu,
những người đã sáng tạo ra phong cách rococo để kỉ niệm cuộc cải cách phản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.