NGHỊCH LÂN - Trang 127

Bất quá tuy rằng lúc này nàng không có nói tên của Lý Mục Dương

nhưng mà trong lòng mọi người đều biết được nhân vật mà nàng công kích
là ai.

- Không phải là muốn kiểm tra sao? Vừa lúc tôi cũng đã chuẩn bị bài

kiểm tra, là đêm qua tôi đã soạn ra. Đề này rất đơn giản, có rất nhiều câu
hỏi đã từng xuất hiện qua trong các bài kiểm tra lần trước.

Triêu Minh Châu ném bài thi lên bàn, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm

chằm Lý Mục Dương , nói:

- Đây là bàn kiểm tra cuối cùng, hy vọng người nào đó sẽ cố gắng một

chút, không nên ôm mãi vị trí đội sổ của lớp, cũng phải tạo cơ hội cho
người khác, có nghe chưa?

Lý Mục Dương xấu hổ cắn lưỡi mà chết .

Nghe Triêu Minh Châu nói vậy, Lý Mục Dương cũng cảm thấy mình

chiếm lấy vị trí kia quá lâu, căn bản sẽ không có người có tư cách cùng hắn
cạnh tranh .

Chuông vào học vang lên, bài kiểm tra cũng đã được phát xuống.

Lý Mục Dương thu thập xong tâm tình , sau đó bắt đầu làm bài.

Trước kia mỗi khi nhìn thấy những dòng chữ thì hắn đều cảm thấy buồn

ngủ nhưng lúc này lại cảm thấy vô cùng thân thiết.

- Kỳ quái, dường như mình biết làm câu này.

- Kỳ quái, câu này nhìn có vẻ quen mắt.

- Kỳ quái, dường như đã gặp câu này ở chỗ nào rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.