NGHỊCH LÂN - Trang 150

một ca khúc cho hai người bọn họ.

- Cậu không nên đi ra.

Lý Mục Dương mở miệng, phá vỡ sự yên lặng giữa hai người:

- Gần đến kỳ thi rồi, mỗi người đều tiến vào giai đoạn nước rút…

- Tôi nói rồi, tôi đã chuẩn bị xong cả rồi.

Thôi Tiểu Tâm nói.

- Học nhiều một ít luôn tốt , đoạn thời gian này các giáo viên sẽ không

ngừng kiểm tra, nếu cậu không có ở đây, không phải là sẽ bỏ qua những đề
kiểm tra kia sao? Nếu bởi vì chuyện của tôi mà ảnh hưởng đến thành thích
ti tốt nghiệp của cậu…

- Không thể.

Thôi Tiểu Tâm dứt khoát cắt ngang lời nói của Lý Mục Dương:

- Tôi nhất định sẽ tiến vào ĐH Tây Phong.

Lý Mục Dương nhếch môi nở nụ cười , tự đáy lòng của hắn cảm thấy

cao hứng thay cho người bạn này:

- Tự tin như vậy, xem ra là cậu đã chuẩn bị xong cả rồi.

- Tôi không thích những hành vi bình thường chẳng dâng hương, bởi vì

sẽ có nhiều chuyện không chắc lắm, điều này sẽ làm tôi có cảm giác không
an toàn.

Thôi Tiểu Tâm nói ,dừng một chút , quay mặt nhìn Lý Mục Dương đang

đi ở bên cạnh:

- Bất quá cậu là một ngoại lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.