NGHỊCH LÂN - Trang 152

- Tôi chuẩn bị học ở nhà.

Lý Mục Dương nói:

- Tôi đã suy nghĩ qua cho dù là ở lại học trong phòng thì cũng không có

biện pháp để học thêm được những điều có ích được. Hôm nay cô Triệu
hoài nghi tôi gian lận, lần sau nếu cô Khương, thầy Trần cũng hoài nghi tôi
thì sao? Nếu như vậy, không bằng an tâm ở nhà mà học, đợi đế kỳ thi rồi
tiếp tục đến trường để mà thi.

- Được, tôi giúp cậu.

Thôi Tiểu Tâm nói.

- Cái gì?

- Tôi thừa nhận rằng năng lực học tập của cậu rất kinh người nhưng mà

muốn học được những điều bổ ích thì cần phải có người ở bên cạnh để chỉ
vẽ, những kiến thức cơ bản của cậu quá yếu, không thể nào mà bù hết tất cả
được. Ở trong một tháng này tôi chỉ có thể làm cho cậu học vào những thứ
trọng tâm, những cái nào nên lược bỏ thì sẽ lược bỏ.

- Bạn học Thôi Tiểu Tâm.

- Không nên quá cảm động .

Thôi Tiểu Tâm nói.

- Tôi làm như vậy cũng có nguyên nhân của mình.

- Là gì?

- Chính là đợi, lần sau khi tôi mời cậu đi xem phim thì mong rằng cậu sẽ

không từ chối một cách tàn nhẫn như thế nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.