NGHỊCH LÂN - Trang 168

- Mẹ, mẹ nói xong chưa? Mỗi ngày đều nói những câu này, mẹ không

nàm thì con với Tiểu Tâm cũng chịu không nổi rồi. Mẹ càng như vậy thì
Tiểu Tâm ước gì thời gian trôi qua thật nhanh, Tiểu Tâm, em nói đúng
không?

Yến Tương Mã có chút bất đắc dĩ mà nhìn mẹ của mình.

- Sao lại như vậy?

Thôi Tiểu Tâm cười một tiếng , nắm chặt bàn tay của dì nhỏ lại, nói:

- Con cũng nhớ dì, ở Giang Nam rất vui vẻ, nếu không phải vì còn phải

đi học thì con cũng không muốn rời đi.

- Vẫn là Tiểu Tâm thân thiết với dì, không giống như người họ Yến bọn

họ không có lương tâm như vậy.

Thôi Tân Từ vẻ mặt vui mừng nói .

- Tiểu Tâm a, đi , chúng ta đi ăn .

- Vâng ạ.

Thôi Tiểu Tâm đứng lên đi theo.

- Mẹ biết Tiểu Tâm thích ăn cá cho nên đặc biệt bảo người bắt một

thùng cá Thạch nham từ Thái Sơn về, cá này sống ở trong những khe đá
trong dòng suối, thịt mềm không xương, chỉ cần phơi cá sơ sơ thôi là cũng
đủ để hòa tan đi rồi.

Yến Tương Mã một bên vừa múc canh cho mẹ của mình và Thôi Tiểu

Tâm, một bên giải thích:

- Dùng cá này để nấu canh, toàn bộ cá đều được hòa tan trong nước

canh. Không thấy được miếng thịt nào, ngay cả vẩy cá cũng không có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.