NGHỊCH LÂN - Trang 177

Dương cảm thấy xấu hổ a.

Từ nhỏ đến lớn , nhiều khi hắn đều do chính người em gái này chăm

sóc, lo lắng cho hắn.

- Nói mau nói mau.

Lý Tư Niệm lại nhét vài miếng snack vào miệng của Lý Mục Dương.

- Anh cảm thấy nàng là một cô gái rất tốt.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó … không có sau đó nữa à? Nàng một mực giúp anh học tập,

trong lòng anh rất cảm kích nàng.

- Không có những tình cảm khác sao?

- Lý Tư Niệm, bây giờ chúng ta vẫn còn là học sinh, nhiệm vụ của học

sinh chính là học tập cho giỏi , em nghĩ cái gì đó? Tư tưởng rất không thuần
khiết nha.

Vẻ mặt Lý Tư Niệm tỏ ra xem thường, trừng mắt nhìn Lý Mục Dương,

nói:

- Lý Mục Dương, anh có ngây thơ hay không? Tự anh soi gương đi, bây

giờ đến con nít đi nhà trẻ cũng đã biết tìm bạn trai bạn gái rồi, anh lại cho
em biết nhiệm vụ của học sinh là học tâm à? Nếu còn như vậy em sẽ nói
cho cha mẹ biết anh là một tên GAY rồi.

"—— "

- Nói hay không?

- Quả thật là anh có hảo cảm với nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.