NGHỊCH LÂN - Trang 188

Có lẽ là do trước kia ngủ nhiều, hiện tại mỗi ngày chỉ cần ngủ vài giờ là

hắn cảm thấy tinh thần hắn phấn chấn .

Súc miệng rửa mặt, sau đó đi bài “ Phá Thể thuật” như Lý Tư Niệm đã

từng luyện trước đây rồi rút sách vở ra bắt đầu ngồi học trước cửa sổ.

7h, cha mẹ rời giường, cha mặc áo ba lỗ rèn luyện thân thể ở trong sân

còn mẹ thì làm đồ ăn sáng ở trong bếp.

7h30, căn phòng của Lý Tư Niệm mới truyền đến tiếng động.

Lý Mục Dương cười cười, cuộc sống của mọi người trong nhà đã bắt

đầu.

Chỉ là một ít chuyện nhỏ nhưng làm cho Lý Mục Dương cảm giác được

hạnh phúc mà phong phú .

Khi hắn bị bệnh quấn thân, thần ngủ nhập vào người thì hắn rất ít khi có

tâm tình để quan sát và đánh giá mọi chuyện xung quanh.

Giờ phút này hắn mới phát hiện mình lại có nhiều như thế.

Thôi Tiểu Tâm vẫn như mọi ngày, vẫn đến giúp Lý Mục Dương học tập,

khi Lý Tư Niệm tan học trở về thì cả 2 vừa nói chuyện vừa ăn trái cây,
giống như chuyện gì đều chưa từng xảy ra.

Cuộc nói chuyện đêm qua với Lý Tư Niệm đã làm Lý Mục Dương biết

được chênh lệch giữa bản thân và Thôi Tiểu Tâm.

Hiện tại hắn đặt toàn bộ tinh lực cùng thời gian vào việc học, cái mà hắn

cần nhất là trong thời gian ngắn nhất phải nắm lấy nhiều kiến thức.

Khi học, có vài lần hắn ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt Thôi Tiểu

Tâm, từ trong mắt của nàng Lý Mục Dương có thể cảm nhận được ý cười,
khi đó trong lòng cũng không khỏi hiện lên ý nghĩ như vậy: Thiếu nam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.