NGHỊCH LÂN - Trang 264

Quạ Đen lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Mục Dương, nói: “Lý Mục

Dương, ngươi thật sự để cho một nữ hài tử ra mặt cho ngươi sao?”.

Lý Mục Dương vỗ vỗ bả vai của Lý Tư Niệm, giọng nói khàn khàn: “Tư

Niệm, để anh tới”.

“Ca…”. Lý Tư Niệm kêu: “Anh không nên cậy mạnh, chẳng lẽ anh

không biết tình huống của mình sao? Hắn cố ý kích động để dụ anh, anh
không cần nghe hắn, cứ đứng sau lưng em. Nếu như hắn dám đụng một sợi
tóc của anh thì em sẽ liều mạng với hắn”.

“Tư Niệm…”.

“Câm miệng”.

“...”

“Thật sự là một nam nhân yếu đuối bất lực”. Quạ Đen bĩu môi.

“Con của ta không đến phiên người khác phải xía miệng vào”. Lời nói

của Lý Nham rất nhỏ nhưng trường thương cũng đã vọt tới.

Làm trưởng bối trong nhà, nam nhân trưởng thành duy nhất trong nhà,

hắn có trách nhiệm cũng có nghĩa vụ đứng ra che gió che mưa cho vợ con.

Một thương đâm ra, phong lôi ẩn động.

Quạ Đen đứng tại chỗ bất động, cười lạnh nói: “Thiên Vương thương

của Lục gia uy danh hiển hách, đánh bại vô số cường địch, được gọi là Tây
Phong đệ nhất thương. Nhưng đáng tiếc ngươi chỉ học được một chút da
lông mà thôi”.

“Giết”. Tay của Quạ Đen vung ra từ bên trong hắc bào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.