Trì Sính mặt vẫn không đổi sắc, thản nhiên bất động.
Ngô Sở Úy nghiêng sang đấm nhẹ một cái, hai hàng lông mày nheo lại
thành một đường, bộ dạng có chút khó chịu vặn vẹo.
"Đại ca, nhanh lên một chút nào."
Trì Sính vẫn không chút động lòng.
Ngô Sở Úy lại đấm đấm nhẹ một cái, ánh mắt chớp chớp vẻ cầu xin.
Thật sự cách làm nũng của đàn ông và tiểu thụ không giống nhau,
người ta làm nũng đều là dùng cái mông mà tấn công cọ cọ đũng quần. Ngô
Sở Úy lại là tên đại ngu dốt, dùng tay đấm đấm, động tác cằn nhằn lại
không có chút vô lại nào.
Nhưng Trì Sính vô cùng thích nhìn cậu như vậy, anh quay video lại
không phải vì muốn ngắm Khương Tiểu Soái, mà chính là muốn nhìn bộ
dạng của Ngô Sở Úy lúc này. (Thôi ba ba khỏi phải ngụy biện.. thích bỏ mệ
lại còn sĩ.. Soái Soái của ta quả là đẹp đi.)
Ngại vì đây là nơi đông người, Ngô Sở Úy không có đủ không gian
mà phát huy 'tài năng', Trì Sính liền vững vàng giữ bờ vai cậu lại, nói, "Khi
khác ầm ĩ, người ta đều nhìn cậu kìa, về nhà hãy nói tiếp!"
Ngô Sở Úy đành phải thôi.
Vừa mới lại giằng co như vậy, khắp người Ngô Sở Úy lại tuôn ra mồ
hôi nóng bức, lại không ngừng lấy tay phe phẩy quạt. Mắt vẫn nhìn chằm
chằm khu vực thi công ở đó không xa, trong mắt tràn đầy mong đợi và cảm
giác tự hào.
"Giá mà công trình này đến cuối năm có thể xây xong, đến lúc đó tôi
sẽ mua một căn nhà ở phía đối diện. Buổi tối mỗi ngày mở cửa sổ ra, là có