NGHỊCH TẬP - Trang 2144

Giọng nói của Trì Viễn Đoan cứng rắn nói,"Ở trong mắt ta, không có

gì quan trọng hơn cháu ngoại."

Trì Giai Lệ ho nhẹ một tiếng, dùng ngón tay chỉ vào bụng của mình.

"Ba nói nó hay sao?"

Vẻ mặt của Trì Viễn Đoan đông cứng lại, ánh mắt của Chung Văn

Ngọc trong tích tắc trợn to. Từ nghi ngờ đến thừa nhận rồi thì không dám
tin tưởng, cuối cùng trong ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên vui mừng.

"Con...."

Trì Giai Lệ thản nhiên cười,"Đúng,... có."

"Ai nha.. ôi.. ôi....... Cái này thật sự quá tốt....."

Chung Văn Ngọc cao hứng cười toe toét, hiếm thấy Trì Viễn Đoan

cười to thoải mái như bây giờ, đột nhiên buông tất cả lo lắng trong lòng
trong nhiều ngày, vui vẻ.

Trì Giai Lệ yên lặng chờ ba mẹ cười xong, lại tuyên bố một tin vui lớn

hơn.

"Con dự định để đứa bé này ở nhà cho ba mẹ nuôi."

Chung Văn Ngọc nghe được vui sướng đầu óc mụ mị như bất tỉnh, nói

cũng không rõ câu rõ chữ.

"Con... con... nói thật... sao?"

Trì Giai Lệ thở dài, "Căn bản con không có ý định sinh nữa, thế nhưng

bây giờ tình hình củaTrì Sính thế này, con nghĩ khả năng nó kết hôn là vô
cùng nhỏ. Thay vì cho ba mẹ không có con cháu, chẳng bằng con để cho ba
mẹ nuôi một đứa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.